"Hạ Hạ, cái chị thể nhận ."
Thẩm Gia Lạc nhẹ nhàng đặt chiếc kẹp tóc tay Thẩm Tri Hạ.
Dù trong lòng thích, nhưng cô cũng thứ chắc chắn hề rẻ.
Trước đây ở nhà máy của cô một cô gái đeo một chiếc kẹp tóc, lúc nào cũng khoe khoang, rằng từ Kinh thị mang về, giá những mười đồng.
Mà so với chiếc kẹp đầu cô , kẹp tóc Hạ Hạ lấy hơn nhiều.
"Chị nhận , , coi như là quà năm mới em tặng chị."
Trước đây Thẩm Tri Hạ cũng từng nhận nhiều món quà nhỏ từ Thẩm Gia Lạc, dù giá đắt nhưng đó đều là tấm lòng của Thẩm Gia Lạc.
Hơn nữa, loại kẹp tóc khi xuyên tới đây cô cố ý mua từ chợ đồ sỉ, giá mua chỉ một đến hai hào một cái, cực kỳ rẻ.
Nếu sợ chị Gia Lạc ngại, cô thậm chí còn thể tặng cả chục cái.
"Hạ Hạ, cảm ơn em, chị thích lắm!"
Thấy Thẩm Tri Hạ thật lòng tặng , Thẩm Gia Lạc từ chối nữa, cẩn thận bỏ kẹp tóc túi áo.
Trong lòng cô âm thầm quyết định, tới khi lương sẽ mua tặng Hạ Hạ một món đồ thật .
Bỗng nhớ ý định ban đầu của , cô mở lời: "Hạ Hạ, chị đính hôn ."
"Ừ, chúc mừng..."
"Cái gì? Chị đính hôn ? Với ai?"
"Không là cái ở trấn , cả nhà chen chúc trong một căn phòng nhỏ đó chứ?"
Thẩm Tri Hạ cảm thấy như thấy tin chấn động, tròn xoe mắt Thẩm Gia Lạc đang mang vẻ thẹn thùng mặt.
"Không ."
"Sau khi chị với em xong, chị thử dò xét một chút, quả nhiên nhắm công việc của chị!"
"Anh khi kết hôn, chị thể ở nhà dưỡng thai, sinh con, cần lo lắng về công việc. Tạm thời để em gái đến chị, đợi khi nào chị thì sẽ bảo em gái trả về."
Thẩm Gia Lạc bực tức kể với Thẩm Tri Hạ.
DTV
Trước đó khi Hạ Hạ , cô còn tin, cuối cùng... mặt cô vả một cú đau điếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-231.html.]
"Không , thì là ai?"
"Là Thiệu Vĩ sống ở phía Đông thôn ."
"Thiệu Vĩ?"
Cái tên xa lạ với Thẩm Tri Hạ. Nghe xong, trong đầu cô bất kỳ hình ảnh nào, cô bao giờ trong thôn như .
Cô bối rối Thẩm Gia Lạc.
"Em cũng thôi, dù em cũng từng , trong thôn em cũng ít khi ."
"Anh là mà cha chị chọn cho, năm nay 24 tuổi, cũng nghiệp cao trung."
"Trong nhà chỉ một , cha đều mất, duy nhất chỉ gia đình chú nhỏ, nhưng hình như ngoài những dịp lễ Tết thì qua nhiều."
"Cha chị cứ khen mãi, bảo là thông minh, giỏi giang, nhanh nhạy, còn hơn chị nữa."...
Thẩm Gia Lạc cứ thao thao bất tuyệt kể với Thẩm Tri Hạ về đối tượng đính hôn của , trong lòng cũng chút lo lắng.
Thẩm Tri Hạ xong thì khỏi cảm thán, chú trưởng thôn thật tầm xa.
"Chị Gia Lạc, em thấy đối tượng mà chú trưởng thôn sắp xếp cho chị khá đó."
Thẩm Gia Lạc nghi hoặc Thẩm Tri Hạ.
"Chị thử nghĩ mà xem, còn cha , chị gả về vợ là thể tự chủ, lo chuyện chồng nàng dâu, cũng cần chung sống với em gái chồng chị em dâu."
"Nếu dám bắt nạt chị, dám đối xử với chị, thì chị cha và ba trai, chỉ cần gọi một tiếng là họ đến ngay."
"Người duy nhất của chỉ là chú nhỏ, nếu hợp thì qua , hợp thì Tết đến chỉ cần gửi chút quà là xong."
"Hơn nữa cũng nghiệp cao trung, chung tiếng với chị. Nếu tình hình đất nước hơn, hai còn thể cùng việc khác."...
Thẩm Tri Hạ dần dần phân tích những điểm của đối tượng đính hôn cho Thẩm Gia Lạc.
Cô tin rằng, một sống một trong thôn mà vẫn trưởng thôn chọn con rể, chắc chắn loại tầm thường. Dù gì chú trưởng thôn cũng chỉ một cô con gái, cũng thể nào đẩy con chỗ nguy hiểm .
Thẩm Gia Lạc xong thì gật đầu, cảm thấy những lời Hạ Hạ lý.
Trong phút chốc, những lo lắng đó dường như tan biến, đó là cảm giác mong chờ cho đám cưới sắp tới.
Còn Thẩm Tri Hạ khỏi nghĩ đến Dư Hướng Sâm. Nếu như cảnh giống Thiệu Vĩ, chắc cô mừng đến phát điên, tiếc là nhà cũng thuộc dạng đại gia đình.