Sau khi Thẩm Gia Lạc , Thẩm Tri Hạ bếp.
Lúc , cô đang sắp xếp các món đồ cô mua về.
"Mẹ, thứ chuẩn đủ ? Còn gì cần con mua nữa ?"
"Có lẽ cần mua thêm một ít hạt dưa, đậu phộng, kẹo các loại, để nếu đến sớm thì cũng chút gì đó nhấm nháp."
Nghe , Thẩm Tri Hạ liền ngày mai sẽ thị trấn mua về.
Trước đó khi cô lấy đồ , cũng nghĩ nhiều lắm.
Chủ yếu là lấy các loại cá, thịt, rau khô, nghĩ đến những món đồ khác.
Trước đây cô từng dự tiệc do đồng nghiệp tổ chức, nhưng phần lớn là ở khách sạn, đến nơi đóng tiền mừng bàn ăn, ăn xong là về.
Còn tổ chức tiệc tại nhà, đây là đầu tiên đối với cô.
Sáng hôm , Thẩm Tri Hạ mang theo chiếc giỏ nhỏ, khởi hành thị trấn.
Lần đến chợ đen, cô gặp Tống Tuyên, cũng hôm nay ở đó .
Khi sắp đến đoạn cách xa đầu thôn, cô định lấy xe đạp , nhưng Nguyên Bảo cho cô Dư Hướng Sâm đang ở phía xa.
Ơ... cô nên chạy đây?
Nếu Dư đại ca thấy cô, lỡ cùng thì việc mua sắm của cô sẽ khó thực hiện .
Tuy nhiên, khi cô kịp quyết định, Dư Hướng Sâm bước dài tới gần.
DTV
"Hạ Hạ, em ở đây? Định lên thị trấn ?" Dư Hướng Sâm cô đầy vui mừng.
Trên đường , vẫn luôn nghĩ cô ở nhà gì, đến gặp cô nhưng tiện.
Kết quả là mà luôn mong nhớ bất ngờ xuất hiện mặt , lẽ là trời cao thấy tiếng lòng của .
"Vâng, em lên thị trấn mua chút đồ cần cho tiệc tân gia."
"Dư đại ca cũng lên thị trấn ?"
Đừng! Chọn chỗ khác ! Em cùng đường với !
Trong lòng Thẩm Tri Hạ ngừng cầu nguyện.
" , cũng lên thị trấn."
"..."
"Thật , chúng cùng đường !"
Cô cố gắng nhếch miệng, gượng một cách mất tự nhiên.
" lên thị trấn để mua đồ mà để gặp một bạn cũ."
Thẩm Tri Hạ cảm thấy tâm trạng giống như đang tàu lượn, lên xuống liên tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-232.html.]
"Cơ mà cũng thể đổi ngày để gặp, hôm nay thể cùng em mua đồ ."
Đùa , ở mặt đối tượng trong lòng, tất nhiên là cùng đối tượng quan trọng hơn , còn bạn cũ thì tạm thời xếp .
"Không cần Dư đại ca, cứ gặp , chắc cũng lâu hai gặp. Em chỉ mua chút đồ thôi, cần phiền cùng em ."...
Cuối cùng khi cô hẹn gặp ở cổng thị trấn hai tiếng, Dư Hướng Sâm mới từ bỏ ý định cùng cô.
Thời gian gấp gáp, khi chia tay , Thẩm Tri Hạ nhanh chóng tiến tới chợ đen.
May mắn là Tống Tuyên đang ở trong sân, để cô chạy vô ích.
"Tiểu Tuyên Tử, mau đây đón thần tài nào."
"..."
Nghe thấy giọng quen thuộc, Tống Tuyên lúc chỉ đẩy cô gái kiêu ngạo đang sân ngoài cổng.
cuối cùng vẫn , dù cũng nghĩ đến con đường kiếm tiền của .
"Cô về ?"
"Về mấy ngày , tìm , thấy cả bóng dáng."
"Mấy ngày bận lắm, cũng nhờ mấy món đồ của cô, bọn mệt nhoài luôn."
"Chỉ cần bày là mua ngay, cần ngấm ngầm chào hàng."
Nghĩ đến tình hình buôn bán dạo , Tống Tuyên giấu niềm vui.
"Lợi nhuận chỉ riêng phần của cô cũng gần tám vạn đồng ."
Tính tổng , ngay cả lăn lộn lâu năm ở chợ đen như Tống Tuyên cũng khỏi ngạc nhiên.
Trước đây, bọn họ kiếm tiền một năm cũng chỉ một .
giờ nhờ nguồn hàng của Thẩm Tri Hạ, thiếu những món cao cấp, khiến họ kiếm tiền bằng lợi nhuận nửa năm đây chỉ trong một .
Lúc nguồn hàng định, đầu cũng hạn chế.
Nghe xong, Thẩm Tri Hạ cũng vui.
Vẫn còn vài năm nữa, lúc đó cô thể tích lũy một khoản lớn.
vẫn từ từ, cẩn thận là hết.
"Trước Tết giao dịch thêm nữa thôi, bán hàng hiếm nữa, chỉ lấy những món thiết yếu trong mùa đông mà cần."
"Hàng bán chạy quá nhiều cũng dễ nghi ngờ, dạo chúng nên kín đáo một chút."
Nghe cô , Tống Tuyên gật đầu đồng ý.
Sau khi giao dịch xong, Thẩm Tri Hạ lấy một món đồ cần cho buổi tiệc bỏ giỏ, đợi Dư Hướng Sâm tại cổng thị trấn.