Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 240

Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:24:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh vén ống quần lên tới đầu gối, để lộ phần chân ghê rợn với vết thương.

Chỉ thấy từ mắt cá chân đến đầu gối một vết sẹo dài, bên cạnh còn dấu vết từng khâu, nhưng vẻ như khâu vội vàng, đường chỉ xiêu vẹo, mấy đẽ.

Thẩm Tri Hạ xổm xuống, dùng tay bóp nhẹ phần cơ bắp bắp chân của Lưu Chương.

Cũng may, tuy thương nặng nhưng tình trạng cơ bắp quá tệ, dù dấu hiệu teo đôi chút nhưng vẫn còn khả năng hồi phục.

Tiếp theo, cô dùng tay gõ nhẹ phần thương bắp chân, liên tục hỏi cảm giác thế nào, đau .

Thấy cảm giác đau lớn, cô dần tăng độ mạnh.

Khi gõ đến vị trí giữa chân, Lưu Chương đột nhiên giật lên, kêu đau thành tiếng.

Động tác mạnh đến mức đụng Thẩm Tri Hạ đang bên cạnh khiến cô ngã xuống đất.

"Hạ Hạ, em chứ?"

Dư Hướng Sâm vội đỡ cô lên.

Lưu Chương xin nhưng chân quá đau, chỉ thể áy náy Thẩm Tri Hạ.

Cùng lúc đó, Lưu Chương cũng cảm thấy ngại ngùng, dù tự nhận là một đàn ông mạnh mẽ nhưng , từ nhỏ nhạy cảm với cảm giác đau đớn.

Tuy luôn miệng chân đau, hoặc chỉ đau nhẹ, nhưng thật đều cố nhịn, vợ lo lắng cho mà thôi.

"Em , yên tâm ."

Thẩm Tri Hạ xổm xuống, dùng tay chạm chỗ lúc nãy cô gõ Lưu Chương đau.

DTV

"Lưu đại ca, ở đây đau ?"

Cô ấn một chỗ, Lưu Chương đang ghế đau đến nỗi thở hổn hển.

Anh gì, chỉ khẽ gật đầu.

Qua một loạt kiểm tra thủ công, Thẩm Tri Hạ đại khái xác định tình trạng chính của Lưu Chương. Cô lên xuống ghế bên cạnh, hiệu cho Dư Hướng Sâm vén ống quần xuống cho Lưu đại ca.

Dù gì cũng đang mùa đông, trời khá lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-240.html.]

Hà Ngọc khi rửa bát xong bước , thấy vẻ mặt của , thắc mắc hỏi: "Chuyện gì xảy ?"

"Anh Chương, chân đau ?"

Chị thấy trán chồng ướt đẫm mồ hôi, khóe mắt bỗng chốc đỏ lên.

Chị vội lấy một chiếc khăn tay từ trong túi , nhẹ nhàng lau mồ hôi trán cho .

"Anh , Hạ Hạ giúp kiểm tra tình trạng ở chân mà thôi."

Hà Ngọc hiểu rõ, nhưng thấy dáng vẻ của , chị vẫn cảm thấy xót xa.

"Em phán đoán sơ bộ về chân của Lưu đại ca, hẳn là do lúc khi thương, quá trình xử lý vết thương , xương nắn thẳng khâu ."

"Nói cách khác, trong suốt thời gian qua, chân luôn hồi phục trong tình trạng đúng, dẫn đến việc mỗi khi hai chân thể giữ thăng bằng."

"Bây giờ qua thì vẻ vấn đề gì lớn, vẫn thể bình thường, nhưng lẽ mười năm , hoặc thậm chí là sáu bảy năm, cơ bắp ở bắp chân sẽ dần dần teo đến mức thể , ảnh hưởng đến cả cơ và xương phía của chân trái."

"Nếu để ý kỹ, lẽ sẽ thấy cơ bắp ở chân trái của hiện giờ chút khác biệt so với chân ."

Hà Ngọc nghĩ về chân của chồng , vẻ đúng như những gì Hạ Hạ , trong lòng liền giật .

Hạ Hạ thể đưa phương án điều trị, chẳng là...

"Hạ Hạ, ... chân của Chương còn cách nào để cứu chữa ?"

Chị Thẩm Tri Hạ, nước mắt ứa , tràn đầy hy vọng.

"Có thể, nhưng bộ quá trình sẽ đau đớn, cần khả năng chịu đựng phi thường."

"Trong quá trình điều trị, bắt buộc phá gãy xương ở vị trí thương để nắn từ đầu."

"Ban đầu sẽ sử dụng t.h.u.ố.c gây mê, nhưng quá trình phục hồi phẫu thuật cũng sẽ đau đớn, và bộ quá trình thể sẽ mất từ ba đến sáu tháng tùy theo tình trạng của từng ."

Nghe xong, mặt Hà Ngọc hiện rõ vẻ phân vân. Chị chân của chồng lành , nhưng nỡ để chịu đau thêm một nữa.

Đừng dáng vẻ cứng rắn của mà lầm, chị sợ đau đến mức nào.

 

Loading...