Lúc , cả của Trần Tú Bình - Trần Gia Vượng - đang chồm lên cửa sổ phòng của Thẩm Tri Hạ, láo liên bên trong.
Quan sát cả căn phòng, phát hiện phòng của Thẩm Tri Hạ hơn của khác bao nhiêu .
Bên trong đầy đủ đồ đạc, còn cả một chiếc ghế đệm mềm mại, thậm chí còn một chiếc bàn trang điểm. Chỉ thôi cũng khiến Trần Gia Vượng ghen tị c.h.ế.t.
Nếu căn phòng là của nhà , mấy món đồ chắc chắn cũng là của , thể để cho mấy đứa con gái tốn của dùng ?
Nhìn từ cửa sổ thôi đủ, còn cố gắng mở chiếc khóa treo cửa phòng của Thẩm Tri Hạ.
"Anh cả, đang gì ?"
Trần Tú Bình lập tức lớn tiếng ngăn cản hành động của trai.
Nếu là phòng của cô và Tri Đông thì còn đỡ, nhưng một khi phá hỏng khóa cửa phòng của Hạ Hạ, mấy đàn ông trong nhà chắc chắn sẽ để yên cho .
"Con nha đầu c.h.ế.t tiệt , dám lớn tiếng quát tháo trai !"
Lý Thúy Hoa vỗ mạnh lưng của Trần Tú Bình.
"Hít!" Trần Tú Bình cố chịu đau, một cái.
"Nhị Nha, bây giờ nhà chồng cô tiền , cứng cỏi , đến cả nhà đẻ cũng thể mặc kệ ?"
Chị dâu cả Vương Hạnh cũng lườm Trần Tú Bình.
Ngày xưa chị luôn đè bẹp cô em chồng chân, bây giờ ngờ cô còn vượt qua cả họ.
Không thể để dạy dỗ cho nó một trận .
DTV
Vương Hạnh lén lút ghé sát tai của Lý Thúy Hoa vài câu.
Nghe xong, ánh mắt Lý Thúy Hoa lập tức sáng lên.
"Gia Vượng, đừng nữa, cửa khóa thì gì mà , qua phòng của Nhị Nha xem thử ."
Nói xong, bà bước khỏi sân.
Trần Gia Vượng ngơ ngác, chẳng hiểu gì cả.
Chẳng Thẩm Tri Hạ cưng chiều nhất nhà họ Thẩm, bảo phòng Thẩm Tri Hạ xem đồ gì ? Sao thấy gì rời ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-267.html.]
Thấy chồng vẫn còn ngây đó, Vương Hạnh vội vàng nháy mắt hiệu, kéo ngoài.
"Anh ngốc , cửa phòng Thẩm Tri Hạ khóa , nếu phá khóa, nhà họ Thẩm để yên ."
"Anh , bây giờ nhà họ Thẩm phát đạt , chắc chắn đối xử với Nhị Nha cũng tệ, thì con nhỏ c.h.ế.t tiệt đó ít về nhà đẻ thế ."
"Hơn nữa, cô còn sinh cháu đích tôn cho nhà họ Thẩm, dù công lao cũng khổ lao, chắc chắn họ sẽ bạc đãi cô ."
"Bây giờ qua phòng cô kiếm đồ cũng nên."...
Chị để ý đến cái áo len Nhị Nha từ lâu, là hề rẻ, nếu chị mặc thì chắc chắn sẽ .
Phải lấy về cho mới , con nhỏ Nhị Nha thì gì xứng với mấy thứ như .
Trần Gia Vượng vợ , lập tức vỡ lẽ.
"Vợ , vẫn là em thông minh."
Vừa bước phòng của Trần Tú Bình và Thẩm Tri Đông, Lý Thúy Hoa bắt đầu lục lọi khắp nơi.
Đầu tiên bà mở tủ quần áo, thấy vài bộ quần áo bên trong, bà tức giận chịu nổi.
Trong lòng ngừng mắng c.h.ử.i Trần Tú Bình.
Có đồ mà mang về cho , giữ cho bản , đúng là nuôi con tốn cơm gạo.
Bà lấy hết mấy bộ đồ ưng ý đặt lên giường.
Nhìn thấy đôi giày da mới tinh đặt kệ bên cạnh tủ, bà cũng lấy luôn.
"Mẹ, lấy quần áo và giày của con thế?" Trần Tú Bình ngạc nhiên hỏi .
"Đứa con gái bất hiếu, đồ cũng chỉ giữ cho , chẳng nghĩ đến ở nhà chịu đói chịu rét, sớm thế tao dìm mày c.h.ế.t trong thùng nước !"
"Những thứ tao sẽ mang về, mặc thì để chị dâu mày mặc. Dù nhà họ Thẩm cũng tiền, bảo họ mua cho mày cái khác."
"Hơn nữa bây giờ mày đang mang thai, mặc , tao mang về là ."
"Mẹ, thể lấy những thứ , tất cả đều là Hạ Hạ mua cho chúng con. Nếu mang , Hạ Hạ hỏi đến, con ."
"Có gì mà , nó cho mày thì chẳng là của mày , mày cho ai chẳng ."