Thẩm Tri Hạ gọi cả và cha Thẩm đến, nhờ họ kiếm vài cây gậy tròn cứng cáp để cố định rèm.
Cả nhà cùng việc suốt buổi chiều, cuối cùng cũng lắp rèm cửa cho các phòng xong giờ ăn tối.
Thẩm Tri Hạ căn phòng khi lắp rèm, cảm giác rõ ràng là căn phòng trở nên ấm cúng hơn nhiều, vô cùng hài lòng.
Cô chọn loại vải màu xanh lá đậm cho để cản sáng, còn những khác thì chọn vải màu lanh.
"Hạ Hạ, rèm cửa quả thật khiến căn phòng ấm áp hơn hẳn."
Trần Tú Bình rèm cửa mới trong phòng, lòng vui mừng.
Nếu là , dịp Tết, trong nhà ngay cả việc may đồ mới cho từng còn , huống chi là "quần áo" cho cửa sổ.
"Chị dâu, ban ngày khi ngủ, chị thể kéo rèm , sẽ giúp ngủ ngon hơn."
"Còn chỗ vải thừa, cất nhé."
"Thẩm Tri Hạ!"
"Thẩm Tri Hạ nhà , thư của cô đây!"
Khi mấy trong phòng đang dọn dẹp những thứ còn , tiếng của đưa thư vang lên ngoài cửa.
" ngay!"
Thẩm Tri Hạ lập tức đặt đồ trong tay xuống và ngoài.
"Có một lá thư gửi cho cô, ký nhận giúp ."
Thẩm Tri Hạ nhận cuốn sổ từ tay đưa thư và nhanh chóng ký tên lên đó.
Cô sờ chiếc phong bì trong tay, thấy dày hơn nhiều so với đầu nhận .
Chắc chú Tào đặt các phiếu đây cho cô .
Sau khi cảm ơn đưa thư, cô cầm lá thư nhà.
Ngồi xuống ghế trong phòng khách, cô bắt đầu mở thư .
"Hạ Hạ, ai gửi thư cho con ?"
Mẹ Thẩm cầm mấy mảnh vải còn bước từ phòng.
"Là chú Tào. Chắc là tiền dịch sách đó gửi về , còn một phiếu nữa."
Mẹ Thẩm định đem đồ phòng để nhường chỗ cho cô tự mở thư.
"Mẹ, đợi một chút, chắc chú Tào gửi ít phiếu cho con, con sẽ lấy một ít đưa cho ."
"Con nhiều phiếu, dùng hết ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-301.html.]
Trước đây, cô nhờ Tống Tuyên đổi nhiều, nên bây giờ tổng phiếu trong tay cô thể đủ dùng đến khi chế độ phiếu hủy bỏ.
Hơn nữa, hầu hết phiếu cô đổi đều là loại phiếu quốc gia thể sử dụng bất kỳ lúc nào, giới hạn thời gian.
Nghe , Thẩm cũng từ chối.
Bà rõ khả năng của con gái . Tiền và phiếu với con bé chẳng khác gì lá đa.
Người khác khổ sở vì vài hào, vài đồng, trong khi tiền mà con gái bà kiếm là con mà khác mơ cả đời cũng dám nghĩ đến.
Bà tu phúc gì từ kiếp mà sinh một đứa con giỏi giang đến , và hơn nữa Hạ Hạ là một cô con gái cực kỳ hiếu thảo.
Bà cảm thấy đời thực sự mãn nguyện .
Thẩm Tri Hạ cẩn thận xé phong bì, đổ tất cả đồ bên trong lên bàn.
Ngoài lá thư mà chú Tào cho cô, còn hai tờ giấy chuyển tiền, và phần còn là đủ các loại phiếu.
Cô mở lá thư , lướt qua một lượt.
Chú Tào ngoài tiền dịch vài cuốn sách, cả tiền lương cô nhận khi Hải thị cũng gửi kèm.
Chú tiền công Hải thị tuy nhiều như tiền dịch thuật, nhưng đây là tiền lớn nhất thể mà cấp gửi cho cô.
Để bù đắp cho công sức của cô, họ gửi thêm nhiều phiếu.
Thực Thẩm Tri Hạ quá quan tâm đến tiền bao nhiêu, mục đích chính của cô chỉ là xuất hiện một chút mà thôi.
Cô cầm hai tờ giấy chuyển tiền bàn lên, một tờ ghi hai nghìn bốn trăm đồng, tờ còn là một nghìn đồng.
Có lẽ một nghìn đồng là tiền lương khi cô Hải thị.
Không tệ, cô hài lòng, thậm chí còn nhiều hơn dự tính.
Dù thì hiện giờ lương của công nhân một tháng cũng đến bốn mươi đồng, đây chắc chủ yếu là phần thưởng cho việc cải tiến thiết y tế.
Sau khi lấy các phiếu kiều hối bàn, Thẩm Tri Hạ đưa phần còn cho .
DTV
"Hạ Hạ, nhiều thế ?"
Mẹ Thẩm chồng phiếu dày cộp trong tay, ngẩn .
Bà vốn tưởng chỉ vài tấm.
"Phần thưởng khi con Hải thị cũng gửi về, đây đều là của cấp gửi."
"Mẹ cứ cầm lấy , con còn nhiều, dùng hết ."
Mẹ Thẩm mỉm bất đắc dĩ, cũng khách sáo với cô nữa.