"Nếu như vợ chồng đều bận bịu,   thời gian  việc nhà,  thể mời  hỗ trợ,  khó khăn thì nghĩ biện pháp giải quyết, chứ   cãi  đòi ly hôn,  hàng xóm và đồng liêu, càng  nên châm ngòi thổi gió kích động  khác ly hôn. Sư đoàn trưởng Thẩm,  về nhà  bản kiểm điểm, nhất định  một ngàn chữ trở lên!"
Giọng của chính ủy Vu truyền đến sân của nhà họ Thẩm, Thẩm Kiêu đang lột nho cho vợ nhà . Sau khi  thấy,  trầm ngâm mấy giây,  đó lớn tiếng trả lời: "Biết !"
Trước mặt công chúng, vẫn là cho chính ủy một chút mặt mũi ,  đó  bừa mấy trăm chữ nộp lên.
Đường Niệm Niệm nhả hột nho, nhỏ giọng : "Bản lĩnh ba  của chính ủy Vu  cao thật, ông  nên  hòa giải viên ở khu phố!”
Chính ủy Vu ở sát vách ho mạnh một tiếng, mặc dù tuổi tác của ông    nhỏ, nhưng tai thính mắt tinh, những lời  nhỏ  của Tiểu Đường ông   thể  thấy rành mạch.
Đường Niệm Niệm nhếch miệng, tiếp tục ăn nho, lười quan tâm những chuyện   .
Vốn dĩ còn tưởng rằng Triệu Xuân Mai là thật sự  ly hôn cơ đấy, kết quả  là pháo  thuốc nổ, thật lãng phí tình cảm của cô.
Sự kiện ly hôn tập thể  kết thúc trong sự hòa giải của chính ủy Vu. Có điều cũng  một chút  đổi, những  chồng  ông chủ  bắt đầu chủ động  việc nhà, chẳng hạn như Chu Thiên Minh ở sát vách.
Thẩm Kiêu  thấy nhiều , Chu Thiên Minh giặt vớ thối trong sân nhà , giặt  cực lực,  chỉ giặt cho  mà còn giúp Triệu Xuân Mai giặt,   quả thật tưởng như hai .
Triệu Xuân Mai cũng tự kiểm điểm bản , từ khi  xưởng trưởng quả thật bà    chút lên mặt, cũng  chút ghét bỏ chồng, chính ủy Vu   đúng, hiện tại bà  kiếm  tiền nhiều hơn chồng, nhưng  thể lên mặt. Cho nên, về  coi như bà  bận rộn hơn nữa trong xưởng thì cũng sẽ thường thường bớt thời gian về nhà  bữa cơm thịnh soạn,  một nhà cùng   ăn, vẫn giống như  .
bầu  khí của nhà họ Chu ở sát vách càng ngày càng ấm áp, cũng cho Đường Niệm Niệm một bài học vô cùng lớn lao.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chuyện giữa các đôi vợ chồng,  ngoài tuyệt đối  thể nhúng tay, cô cũng  quá lên mặt, thế mà phạm  sai lầm cấp thấp như .
Cũng may tiền của cô  bảo vệ, tiền thưởng   phát cho ai.
Nghỉ hè  qua,   vùi đầu gấp rút học tập, Đường Niệm Niệm còn dành thời gian tham gia hôn lễ của Nghê Quân Lan và Vu Quang Viễn, chân của Vu Quang Viễn  bình phục  , chỉ là  mặt  một vết sẹo, khí chất nho nhã ấm áp  đây cũng bởi  mà trở nên lạnh lùng  ít.
Đường Niệm Niệm  uống rượu mừng, lúc hai   mời rượu cho cô, họ vô cùng chân thành uống một ngụm rượu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-1007.html.]
"Cám ơn!"
Vẻ mặt của Vu Quang Viễn và Nghê Quân Lan đều  trịnh trọng, bọn họ đều đoán ,  thần bí  chính là Đường Niệm Niệm. Nếu như   Đường Niệm Niệm,   thể Vu Quang Viễn sẽ giống với giấc mơ của Nghê Quân Lan, thủ vững tại khu vực mặt trận, cho đến hết đạn cạn lương, chảy hết một giọt m.á.u cuối cùng.
"Về   sinh con, hai   mang theo phong bì dày đến!"
Đường Niệm Niệm cảm thấy cô thua lỗ , lúc cô kết hôn Nghê Quân Lan   đến uống rượu mừng, lúc đó bọn họ vẫn  quen.
Phong bì   thu về tay mới , nếu  trong lòng khó chịu.
"Cô chừng nào thì sinh?" Nghê Quân Lan hỏi.
"Tốt nghiệp  tính."
Đường Niệm Niệm  quá  sinh, nhưng cũng  chút  sinh,  sinh một con non của loài  hẳn là  vui nhỉ?
Hơn nữa bà cụ Đường ngày ngày giục sinh, cô lấy lý do hiện tại chương trình học nặng để ứng phó, nhưng  nghiệp chắc chắn  ứng phó , vẫn là sinh một đứa .
"Vậy cô vẫn  chuẩn  thêm một phong bì khác, đêm nay  với Quang Viễn sẽ bắt đầu sinh!"
Nghê Quân Lan cực kỳ đắc ý, cô    thể kiếm một bao phong bì.
"Chúc cô một thai sáu đứa!"
Đường Niệm Niệm cắn răng   lời chúc phúc.
"Vậy cô  chuẩn  sáu cái phong bì,  lời to!”
Ngược  Nghê Quân Lan  chút chờ mong, một  sáu đứa cô   , một  hai đứa thì  , một đứa cũng là mang thai, hai đứa cũng là mang thai, mệt mỏi thì mệt mỏi một , vẫn là thai sinh đôi tương đối tiết kiệm.