"Mẹ,  thích trẻ con như ,  bằng tự  sinh một đứa?"
Đường Niệm Niệm đề nghị một cách  chân thành, tuổi của Mục Anh Liên cũng   xem là lớn, còn  tới năm mươi nữa mà, hai năm nay  sự điều trị của nước linh tuyền cô cho, khí sắc hồng nhuận, kinh nguyệt bình thường, thời mãn kinh  bỏ  xa xa đằng , sinh thêm hai đứa cũng   vấn đề gì.
"Con đó cái đứa nhỏ  thật sự là ăn  linh tinh,   bao nhiêu tuổi , còn sinh thì giống ai, hiện tại  chỉ   bà ngoại!"
Mục Anh Liên đỏ mặt ngượng ngùng, dạy dỗ con gái ở trong điện thoại một trận.
Đường Niệm Niệm bịt lỗ tai, đặt điện thoại xa chút , chờ Mục Anh Liên dạy dỗ xong,  cho một đề nghị: "Mẹ nên  bà nội, tuổi của  cả,  hai   nhỏ nữa, nên thành gia lập nghiệp!"
Phương pháp  dịu áp lực  nhất chính là chuyển dời.
Quả nhiên,  nhắc tới hai đứa con trai, Mục Anh Liên lập tức tức giận tới mức thời kỳ mãn kinh  đến  thời hạn,  càu nhàu liên miên  dứt: "Vì     về Hồng Kông ở, còn    hai cái đứa đó chọc giận. Đứa lớn đứa bé đều   thấy bóng ,  hai con còn đỡ chút, có thể thường xuyên  thấy tin tức các đóa hoa bên lề của nó  báo chí, hôm nay là Lộ Lộ, ngày mai là Lỵ Lỵ, ngày mốt là An Kỳ,   một ai là  yêu  đắn. Anh cả con thì càng khỏi  , ngay cả tin tức cỏn con cũng  thấy . Sắp xếp cho nó coi mắt, nó sẽ  nước ngoài công tác, còn  tuổi  lớn lắm,  gây dựng sự nghiệp . Anh hai con cũng  y như ,  dứt khoát mắt  thấy tâm  phiền, cách xa xa."
Đường Niệm Niệm đặt điện thoại xa xa,  chút hối hận vì  dẫn lửa  nhà .
Cô  ngờ  ruột  oán niệm sâu như  với hai  , chỉ mới dẫn nhẹ một mồi   thể phun trào nhiều tức giận thế.
Đáng tiếc cô thực sự lười   ngoài tránh giục sinh, trời đất bao la cũng  dễ chịu bằng nhà , thật  cô   thích du lịch, chỉ  ở nhà  ăn ngủ ngủ ăn.
"Niệm Niệm, con  đang   ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-1011.html.]
Mục Anh Liên ở đầu bên  điện thoại hỏi.
"Đây ."
Đường Niệm Niệm đáp một tiếng.
"Con đừng chê  dông dài, con chung quy vẫn  sinh con, dây dưa tới lớn tuổi mới sinh, còn  bằng thừa dịp hiện tại tuổi còn trẻ sinh, sức khỏe khôi phục nhanh, sức lực cũng dồi dào. Chờ con   là ,   là  sai, sinh trễ thật sự  bằng sinh sớm, bây giờ con sinh,  còn  thể giúp con chăm, chờ qua thêm mấy năm nữa  sẽ chịu  nổi ..."
Mục Anh Liên   dông dài một trận, phân tích lợi và hại sinh sớm và sinh trễ,    lý, Đường Niệm Niệm   động lòng.
Cô đồng ý thương lượng với Thẩm Kiêu thử, sinh con là chuyện hai , một  cô   tính.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Vậy con và Tiểu Thẩm cứ bàn bạc , thật  hiểu nổi Tiểu Thẩm,    thích trẻ con chứ..."
Mục Anh Liên nhỏ giọng thầm thì, bởi vì Đường Niệm Niệm  lý do  sinh con với bà  là Thẩm Kiêu  thích trẻ con, Thẩm Kiêu cũng thừa nhận, cho nên bà    hiểu,   đàn ông chỉ hận  thể cưới mười bảy, mười tám bà vợ sinh con, đều hi vọng  dân trong nhà đông đúc, con cháu đầy đàn,  đàn ông  thích trẻ con gần như  tồn tại.
Đường Niệm Niệm cúp điện thoại,   trong sân tiếp tục .
Buổi tối chờ Thẩm Kiêu trở về,  khi ăn cơm rửa mặt xong, hai  liền tiến   gian.
Những năm   sự quản lý của Thẩm Kiêu,  gian  trở thành trang viên ngay ngắn trật tự, gà vịt dê bò ngựa thành đàn, sân thảo dược, vườn trái cây, đồng ruộng, thảo nguyên, rừng rậm, hải dương cỡ nhỏ và hồ nước... Tất cả đều  quy hoạch trật tự rõ ràng.
Thẩm Kiêu còn tự tay xây dựng nhà hai tầng nhỏ, đồ dùng bên trong đều là  tự  ,  với Đường Niệm Niệm sẽ thường xuyên nghỉ ngơi ở trong nhà gỗ.