"Bí rợ đun sôi sẽ giống cứt,  phân biệt !"
Thẩm Trì  lý do của  bé,  bé ghét nhất ăn bí rợ, nấu thì nhừ nhừ, giống như cứt, cho nên ngày đó  bé   ý nghĩ vô thực,  ị cứt  trong trái bí rợ, xem xem  lớn  thể phân biệt bí rợ và cứt  .
Mỗi   bé  ý tưởng kỳ diệu,  chị đều đặc biệt ủng hộ,  cần  bé  tay,  chị  đều  xong.
Đường Niệm Niệm dở  dở , cô thực sự  rõ trong đầu bọn trẻ con nghĩ cái gì, cô cố gắng xụ mặt,  thưởng cho bọn nhỏ mấy roi trúc, Thẩm Lương và Thẩm Nhan đều dẩu môi,  rên một tiếng.
Thẩm Trì  đến nước mắt rưng rưng, tội nghiệp  cha , ánh mắt  khiến Đường Niệm Niệm  đành lòng  tay.
"Gâu... Đừng đánh nữa!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Bách Tuế đến đây, chắn   ba đứa trẻ, đánh mấy  là đủ ,   thể đánh mãi , cũng    kế.
Phúc Bảo tha roi trúc trong tay Đường Niệm Niệm, bọn chúng thương ba đứa trẻ như con ruột, khẳng định  thể để cho  khác ức hiếp.
Đường Niệm Niệm cũng thuận thế mượn đà leo xuống, ba đứa trẻ cũng   chuyện ác   oán trách gì, đánh mấy roi là  .
Thẩm Kiêu phạt ba đứa trẻ   cọc gỗ trong sân,  đủ hai tiếng mới xong, hơn nữa về  mỗi ngày cũng   hai giờ,  tròn một tháng.
Thẩm Lương, Thẩm Nhan đều   tiếng nào mà , dù là đau đến nước mắt rưng rưng cũng  lên tiếng, Thẩm Trì liên tục rớt nước mắt, như một đứa nhóc đáng thương, khiến thím Trương đau lòng đến rơi nước mắt theo, nhưng  dám khuyên can.
Thím Trương nghĩ một hồi, chạy đến nhà Triệu Xuân Mai sát vách gọi điện thoại cho bà cụ Đường.
"Thím, thím đón Thẩm Lương, Thẩm Nhan, Thẩm Trì về chỗ thím ở mấy ngày , bọn nó gặp rắc rối ,  chịu một tháng phạt lận, cánh tay bắp chân nhỏ đó, cái nào chịu  phạt…”
Thím Trương thêm mắm thêm muối  thảm trạng của ba đứa trẻ, khiến cho bà cụ Đường ở bên  đầu điện thoại đau lòng vô cùng, chỉ hận  thể lập tức chạy tới giải cứu cháu chắt bảo bối của bà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-1029.html.]
"Cái con bé đó càng ngày càng  tưởng nổi, khi còn bé nó   bao chuyện ,  cũng chỉ đánh m.ô.n.g mấy cái, nhưng nó thì  , còn hung ác hơn  kế, ngày mai  sẽ đến!"
"Thím đến nhanh, con giúp mấy đứa nhỏ giãn gân cốt, đáng thương, Thẩm Trì cứ rơi nước mắt mãi, con thấy mà lòng con xót."
Thím Trương dụi mắt một cái,  dám  Đường Niệm Niệm và Thẩm Kiêu   đúng, bà  đau lòng ba đứa nhỏ.
"Sáng mai  sẽ đến!"
Lòng bà cụ Đường tan nát, bà  thương nhất chính là Thẩm Trì, từ nhỏ  yếu ớt, còn  hiểu chuyện, đứa nhỏ ngoan như   có thể  tay độc ác phạt nó chứ?
Ngày hôm , Đường Niệm Niệm còn đang ngủ   thấy giọng  oang oang của bà nội cô.
"Bà cố nội, cánh tay con đau, xoa xoa!" Thẩm Trì nũng nịu.
Bà cụ Đường cứ xuýt xoa mãi  ngừng, đau lòng ba đứa trẻ  kịp,  điều khi ở  mặt đứa nhỏ, bà    thế : "Về  đừng  đại tiện  trong bí rợ nữa, bí rợ là để ăn, chà đạp lương thực ông Thiên Lôi sẽ tức giận, sẽ cho sét đánh các con, nhớ ?"
"Nhớ !"
Ba đứa nhỏ đồng thanh  , cái m.ô.n.g của bọn nó còn đau đây , về  chắc chắn sẽ  .
"Ti vi cũng  thể  hỏng, một món đồ giá trị mấy trăm đồng,  hỏng  đáng tiếc, chúng   thể bại gia!"
"Không  hỏng nữa!"
Ba đứa nhỏ đồng thanh    ngoan, dù  bọn nó  phá rã  hết , thỏa mãn lòng hiếu kỳ , về  chắc chắn   hư nữa.
Đường Niệm Niệm  là , khẳng định là thím Trương gọi điện thoại mách lẻo .