Vừa sáng sớm Thẩm Kiêu   cửa,  một tháng  mới về nhà, bà cụ Đường ăn cơm trưa,  dẫn ba đứa nhỏ , lý do còn  .
"Bình thường con  bận rộn, nghỉ ngơi mấy ngày cho khỏe , bà dẫn bọn nhỏ về nhà ở,  khi  học sẽ trả !"
Quả thật Đường Niệm Niệm  động lòng , mặc dù cô ở nhà  cần  gì, nhưng vẫn  quan tâm ba đứa trẻ,  bà nội cô hỗ trợ săn sóc, cô   thể ăn  ngủ  sướng như tiên .
"Sau khi trở về   phạt!"
Đường Niệm Niệm đồng ý, nhưng tỏ thái độ hình phạt mỗi ngày   cọc gỗ hai giờ  thể thiếu,  khi trở về từ Đường Thôn  tiếp tục, lúc đó Thẩm Kiêu cũng  về ,  cần cô quan tâm.
Vui sướng  mặt ba đứa nhỏ cứng  trong nháy mắt,  điều  nhanh bọn nhỏ  vui mừng , chuyện     hãy ,   chừng    đổi thì , hiện tại bọn nhỏ  đến nhà bà nội chơi thỏa thích.
Buổi chiều, Đường Niệm Niệm lái xe đưa bọn nhỏ về Đường Thôn, còn  Bách Tuế và Phúc Bảo, đều ở  Đường Thôn, cô ở Đường Thôn một đêm, sáng mai  trở về.
Hiện tại Đường Thôn  khác hẳn ngày xưa, gần như mỗi nhà đều xây nhà nhỏ hai tầng lầu, trong thôn còn  đường xi măng, còn  nhà vệ sinh công cộng và công viên, trong thôn còn xây dựng một trường tiểu học, tất cả trẻ em của Đường Thôn đều   học miễn phí.
Nhà họ Đường cũng sửa nhà mới, là nhà ba tầng lầu, còn  sân  , lúc đầu   vườn hoa, nhưng bà cụ Đường phản đối kịch liệt,   nông thôn   cái , tất cả đất bà dùng để trồng rau, còn khoanh vùng  lều cho gà và vịt, tất cả   thuận theo bà cụ.
Đường Niệm Niệm  về,  trong thôn đều mang quà tới cửa, đều là nông sản nhà , gà vịt trứng ngỗng, các loại rau khô,  trong thôn đều nhận ân tình của Đường Niệm Niệm,    Đường Niệm Niệm thì bọn họ   những ngày  lành bây giờ, cho nên mỗi  Đường Niệm Niệm trở về, bọn họ đều mang quà tới chào hỏi.
"Con bé Niệm  hai mươi tám  nhỉ? Trông vẫn y như cô gái!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Thím  chuyện cũng   nịnh nọt, quả thật trông Đường Niệm Niệm  trẻ,  cô mười tám tuổi cũng   tin,    giống như  của ba đứa trẻ.
"Con bé Niệm từ nhỏ  xinh , Thẩm Nhan giống như đúc, là đúc  từ một cái khuôn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-1030.html.]
"Thẩm Lương cũng cùng một khuôn đúc với cha nó, Thẩm Trì  giống Tiểu Thẩm   giống Niệm Niệm, ba đứa nhỏ đều !"
Các thôn dân khen  dứt miệng ba đứa trẻ, vẻ ngoài xinh  còn  lễ phép, quá khiến  khác ưa thích.
"Mọi  đừng khen bọn nó nữa, nghịch vô cùng,  chuyện  khiến cha bọn nó phạt!"
Bà cụ Đường  chuyện phá hoại của ba đứa trẻ, các thôn dân đều vui như điên, cùng : "Cái  chẳng  giống với con bé Niệm !"
Đường Niệm Niệm  điểm tên lớn tiếng kháng nghị: "Con khi còn bé   phá hoại như thế!"
Cô khi còn bé rõ ngoan, ông cụ còn khen cô mỗi ngày nữa kìa.
"Sao ? Thím hai thím còn nhớ , lúc con bé Niệm năm sáu tuổi, mỗi ngày lên ổ gà nhà  móc trứng  đẻ bên trong, trứng gà  mới rời khỏi phao câu gà, tay cô bé vô cùng nhanh, rút trứng gà  ăn,  ăn nửa tháng."
"Sao  nhớ rõ, bồi thường nhà thím mười lăm quả trứng!"
Bà cụ Đường hừ một tiếng, lúc đầu bà  chỉ  bồi thường mười quả, bởi vì bà  nhớ kỹ gà mái nhà    đẻ trứng mỗi ngày, nhưng ông cụ   bồi thường mười lăm quả,  thể để cho   chịu thiệt thòi, bà  vì thế mà đau lòng một tháng,   nhớ rõ.
Sắc mặt Đường Niệm Niệm  đổi,  cô  nhớ  việc ? Hơn nữa trứng gà  sinh bẩn  mấy,  cô  thể ăn?
"Còn  chó nhà  mới sinh chó con, con bé Niệm  tranh sữa với chó sữa, suýt chút  chó cái cắn, khi đó con bé Niệm cũng chỉ bốn năm tuổi!"
"Ông cụ nhà     con bé Niệm vài câu, con bé  lòng  hẹp hòi, lặng lẽ ném gan cá  trong vạc  nhà ,  ông  đắng le lưỡi!"
"Có một  vợ Trương Thạch Căn cự cãi một trận với thím hai, con bé Niệm bôi m.á.u lươn  cửa chính nhà đó, đêm hôm khuya khoắt dơi chạy tới xô cửa, dọa cho hồn phách một nhà Trương Thạch Căn bay mất, tưởng là gặp quỷ, vẫn là bác Thanh Sơn phá án!"
Tất cả    hào hứng  đến những chuyện phá hoại của Đường Niệm Niệm  khi còn bé, nhưng cô đều   ấn tượng, cô  hoài nghi những   đang phỉ báng.