Lúc tin tức của Tề Quốc Hoa truyền về  là hai ngày , cha Tề vay tiền từng nhà trong thôn, Tề Quốc Hoa  thương  nghiêm trọng,  tốn  ít tiền,  bộ tiền trong nhà đều dùng để  tiệc cưới hết .
Người trong thôn thấy Tề Quốc Hoa  tiền đồ như gấm trong quân đội nên mới cho mượn chút tiền, nhưng dân quê nhiều lắm cũng chỉ  thể cho mượn mười đồng  tám đồng, cha Tề mượn gần như hết thôn cũng chỉ mượn   trăm đồng.
Cũng may Dương Hồng Linh tìm Liễu Tịnh Lan mượn 200 đồng, vốn dĩ Liễu Tịnh Lan  , nhưng cô  vẫn  mượn sức Tề Quốc Hoa nên chỉ  thể nén đau lòng cho mượn.
Có 300 đồng, tạm thời đủ cho tiền thuốc men, nhưng đùi  của Tề Quốc Hoa  xảy  vấn đề.
Lúc đầu trạm y tế chỉ nắn  xương, nhưng  đường đến huyện thành, máy kéo chở  va đập mạnh, đúng lúc xương cốt  lệch , còn  đổi vị trí.
Vốn dĩ vết gãy  quá nghiêm trọng, chỉ là chỉnh   chút phiền phức, hơn nữa độc rắn cũng  lan   , tình hình vô cùng nghiêm trọng.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Chắc chắn  ảnh hưởng tới tính mạng, nhưng  hai điều,  thông báo  với hai .”
Bác sĩ gọi  nhà tới, vẻ mặt  nghiêm túc, cha Tề,  Tề và Dương Hồng Linh sợ tới mức nín thở, tim như nghẹn .
“Bác sĩ ,   chân  nối   ?” Giọng cha Tề nghẹn ngào, cả  già  mười mấy tuổi.
Toàn bộ hy vọng của gia đình đều đặt lên  con trai, lỡ như chân  nối  , con trai biến thành kẻ tàn phế,   thể nào tiếp tục ở  quân đội .
“Về chân thì  sẽ cố gắng hết sức, nhưng vị trí lệch xương quá nghiêm trọng,   thể đảm bảo sẽ  xảy  vấn đề gì, đây là điều thứ nhất.”
Bác sĩ   lớn tuổi,  chuyện chậm rãi, tim của  nhà họ Tề đều treo lên  trung, đợi ông   tiếp.
“Thứ hai, thị lực của con trai    lắm nhỉ?” Bác sĩ hỏi.
Sắc mặt cha Tề  đổi, việc  chỉ  ông  và con trai , thị lực của Tề Quốc Hoa lúc sinh hoạt bình thường thì  thành vấn đề, cũng  cần  đeo mắt kính, nhưng   đủ để vượt qua kì kiểm tra sức khỏe tham gia quân ngũ, lúc kiểm tra thị lực, Quốc Hoa nhớ kỹ hướng ký hiệu, lừa gạt để vượt qua.
Sau khi tới quân đội, Quốc Hoa luôn  thận trọng,  để ai phát hiện  vấn đề thị lực của  .
Bác sĩ  thấy bộ dạng của ông   hiểu rõ: “Con trai  vốn dĩ thị lực yếu, mấy ngày nay  tinh quan thất thủ, mất  nhiều dương khí nên ảnh hưởng tới thị lực, cộng thêm  rắn độc cắn, nọc độc tổn hại đến đôi mắt, thị lực   chắc chắn sẽ giảm sút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-105.html.]
Mù thì  mù, chỉ là tầm  sẽ mơ hồ.
Chuyện  cũng thật xui xẻo, mới  mất dương khí   rắn độc cắn, đôi mắt  mù là hên .
[Chuyện rắn độc cắn   thương tới đôi mắt là tác giả bịa , cốt truyện yêu cầu]
“Bác sĩ , đôi mắt của chồng cháu  chữa khỏi  ?”
Dương Hồng Linh vội vàng hỏi, giọng điệu  gấp gáp.
“Không   chữa khỏi, là vốn dĩ thị lực của bản     yếu, nọc độc nhắm  điểm yếu của con , yên tâm,  mù, cũng  ảnh hưởng tới sinh hoạt bình thường.” Bác sĩ an ủi.
“Anh  còn   về bộ đội nữa, bác sĩ ơi, xin bác hãy chữa cho  !”
Dương Hồng Linh gấp  chết, thị lực   chắc chắn  thể ở  quân đội  nữa, Tề Quốc Hoa mới    hai năm,  thể nào chuyển nghề, chỉ  thể xuất ngũ về quê  ruộng.
Cô  tốn hết  tâm sức gả cho Tề Quốc Hoa,   là vì  ở quê  ruộng.
“ sẽ cố gắng hết sức!”
Bác sĩ  dám hứa, hơn nữa theo kinh nghiệm hành nghề y mấy chục năm của ông , e rằng đôi mắt của Tề Quốc Hoa   lên .
Hơn nữa cho dù   rắn độc cắn, mắt của Tề Quốc Hoa cũng  thể nào vượt qua bài kiểm tra sức khỏe, sợ là nhà   lừa gạt để vượt qua, nhân phẩm khá  vấn đề.
Bác sĩ  Dương Hồng Linh quấy rầy nên mất kiên nhẫn, lấy cớ kiểm tra phòng bệnh để rời .
Cha Tề,  Tề và Dương Hồng Linh  c.h.ế.t lặng trong văn phòng, đầu óc trống rỗng,   nên  gì bây giờ.
“Đến bệnh viện ở tỉnh thành, nhất định  thể chữa khỏi cho Quốc Hoa.”
Dương Hồng Linh hạ quyết tâm, bệnh viện huyện thành  chữa ,   tỉnh thành chữa, hiện tại cô  và Tề Quốc Hoa  cột  với , Tề Quốc Hoa  thì cô  mới  , cho dù  dùng cách gì, cô  cũng  chữa khỏi cho Tề Quốc Hoa.