“ , lên tỉnh thành!”
Cha Tề cũng là  chủ kiến, trình độ của bệnh viện ở huyện thành quá kém, tỉnh thành chắc chắn  thể chữa khỏi cho con trai.
“Bây giờ chuyển viện liền.”
Dương Hồng Linh  bao giờ quyết đoán như bây giờ, cô  chạy  tìm bác sĩ yêu cầu chuyển viện, bác sĩ  đồng ý.
“Hiện tại  bệnh  thể di chuyển, đường lên tỉnh thành quá xa xôi, đường  xóc nảy sẽ khiến vết thương của bệnh nhân ngày càng nghiêm trọng, mấy    là đang hại  .”
Bác sĩ    nhiều lý do, nhưng  ngăn  Dương Hồng Linh  việc ngu, cô  nhất quyết  chuyển viện, cha Tề   ý kiến gì, dù  mười tám đời tổ tiên của ông  đều là ăn xin, nơi từng  xa nhất cũng chính là huyện thành.
Cha Tề chỉ cảm thấy con dâu dù  cũng là  Bắc Kinh,  trải sự đời,   tâm  ý với con trai, nhất định sẽ  hại con trai, cho nên để mặc cho Dương Hồng Linh  chủ.
Bác sĩ  lay chuyển  bọn họ, chỉ đành  đồng ý chuyển viện, còn bảo bọn họ ký  giấy miễn trừ chịu trách nhiệm tai nạn, lỡ như Tề Quốc Hoa  xảy  ngoài ý  cũng  liên quan đến bệnh viện, Dương Hồng Linh ký tên, ấn dấu tay.
Thế nên, Tề Quốc Hoa— vẫn còn hôn mê,   bệnh viện huyện thành kêu xe đưa tới Hải Thành, đoạn đường gần trăm dặm, xóc nảy vô cùng dữ dội, chân của Tề Quốc Hoa  mới nắn xong   lệch vị trí.
Đáng tiếc bác sĩ tỉnh thành cũng  giống như bác sĩ huyện thành, bởi vì quãng đường dài xóc nảy, cho dù đùi  của Tề Quốc Hoa  nối   thì   cũng sẽ để  di chứng, lúc     khập khiễng.
Về chuyện đó,  Đường Thôn  hề  , Đường Niệm Niệm cũng  , hiện tại cô đang giao hàng cho nhà máy Hồng Tinh.
Bảy giờ tối, cô lái xe chở mấy thùng linh kiện   gia công xong, chở đến  cửa nhà máy Hồng Tinh, xưởng trưởng Vũ và  kiểm tra chất lượng  chờ sẵn ở đấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cháu còn  bàn giao một tiếng, lát nữa sẽ  !”
Đường Niệm Niệm chào hỏi, lập tức lái xe , lái xe tới chỗ rừng cây  thu xe tải , cô  đạp xe đạp tới nhà máy Hồng Tinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-106.html.]
Xưởng trưởng Vũ và  kiểm tra chất lượng kiểm tra từng linh kiện một, Đường Mãn Ngân cũng  ở đó, còn  sư phụ Vương—thợ nguội cấp sáu.
Toàn bộ  kiểm tra chất lượng trong nhà máy đều  ở đó, cùng  kiểm tra, kiểm tra tới gần một tiếng đồng hồ.
“Độ chính xác còn cao hơn cả bản vẽ yêu cầu, xưởng trưởng,    thành vấn đề!”
Sư phụ Từ-tổ trưởng nhóm kiểm tra chất lượng, ông  thật sự   gặp sư phụ gia công lô linh kiện , tay nghề quá , mỗi một linh kiện đều như  gia công bởi cùng một .
 tuyệt đối   khả năng, cho dù  là thợ nguội cấp tám, cũng  thể nào gia công nhiều linh kiện như  chỉ trong vòng ba ngày ngắn ngủi, chỉ  thể  tay nghề của nhóm đại sư phụ do cô bé Đường Niệm Niệm  tìm  quá cao siêu.
“Tốt!”
Xưởng trưởng Vũ vung tay lên,  năng  khí phách.
Ngày mai ông  sẽ gọi điện báo cáo cho nhà máy đóng tàu, để bọn họ phái  tới kiểm tra,  đó ông   thể khiêu vũ  đầu xưởng trưởng Tiền .
Lời  vẫn là do con bé Đường Niệm Niệm  , lúc đó ông  cảm thấy con bé   năng ngông cuồng, bây giờ ông  mới hiểu , là tầm  của  quá hạn hẹp.
Anh hùng xuất thiếu niên mà!
“Xưởng trưởng Vũ, nếu   vấn đề gì thì cháu  đây,    việc gì cứ trực tiếp tìm chú hai của cháu.”
Đường Niệm Niệm  tới nhà của  đàn ông ở chợ đen  xem thử,    đó   thứ , cô   xem thử.
“Tiểu Đường , trời  tối ,  là ở  trong thành ,  sai  sắp xếp nhà khách cho cháu, lát nữa sẽ sắp xếp một phòng trong ký túc xá, cháu  tới  lui cũng bất tiện.”
Xưởng trưởng Vũ  giờ ít khi  , hiện tại   thiện hòa nhã, mặt  tươi, ánh mắt  Đường Niệm Niệm còn hiền từ hơn cả  con ruột.