Thái độ nghiêm túc của hai  họ khi  chuyện điện thoại giống như đang biểu diễn tấm gương  .
“Đồng chí Đường Niệm Niệm là  hùng xuất thiếu niên, tương lai của đất nước, đồng chí Đường Mãn Sơn ,  bồi dưỡng một nhân tài trăm năm khó gặp cho Hồng Tinh, cho Chư Thành, cho quốc gia,   mặt Hồng Tinh cảm ơn !”
“Xưởng trưởng Vũ quá khen , mặc dù Đường Niệm Niệm  thông minh từ nhỏ, nhưng cơ bản vẫn  thể thiếu công lao đào tạo của ngài, cảm ơn xưởng trưởng Vũ, cảm ơn Hồng Tinh, cảm ơn nhân dân, cảm ơn Đảng, hy vọng ngài  thể nghiêm khắc hơn với Đường Niệm Niệm, đối xử với con bé bình đẳng giống như những  khác!”
Hai  bọn họ trịnh trọng  chuyện qua điện thoại hơn mười phút, trong lúc đó còn  vài câu trích dẫn, câu từ phong phú, giọng  tràn đầy cảm xúc, giống như Hải Yến diễn thuyết  cơn bão táp, Đường Niệm Niệm  mấy  suýt bật  thành tiếng.
Người của thập niên 70 gọi điện thoại đều nghiêm túc như  , thật thú vị.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cuối cùng cũng  xong, xưởng trưởng Vũ đưa chiếc điện thoại  nóng máy cho Đường Niệm Niệm, ánh mắt vô cùng hòa nhã, còn  chút nghiêm khắc.
Bởi vì   đại đội trưởng  đích  phó thác cháu gái cho ông , ông   thể phụ lòng thành của trưởng bối   .
“Niệm Niệm, cháu  cố gắng  ở Hồng Tinh,  lời xưởng trưởng Vũ,   thiện với đồng nghiệp, kính trọng lãnh đạo,  gì  hiểu cứ hỏi xưởng trưởng Vũ, nhớ ?”
Giọng của đại đội trưởng   khàn, giọng dặn dò thành khẩn.
“Đã hiểu ạ.”
Đường Niệm Niệm biểu hiện  ngoan ngoãn, dù  nên    còn do cô quyết định.
Đại đội trưởng và xưởng trưởng Vũ đều vô cùng vui mừng, đúng là đứa bé ngoan.
Sau khi cúp máy, đại đội trưởng l.i.ế.m đôi môi khô khốc, lê đôi giày vải về nhà.
Vừa  khi gọi điện tới, ông  đang ngâm chân, chân còn  kịp lau  chạy tới đây, hiện tại lòng bàn chân lạnh toát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-108.html.]
“Ai gọi điện muộn như ? Nước cũng lạnh luôn !”
Bác ba gái tức giận cằn nhằn, chuẩn  đổ nước lạnh   nước ấm.
“Đừng ,   sang nhà bác hai, Niệm Niệm gọi điện tới,  tối nay  về nhà.”
Đại đội trưởng ngăn cản, cầm đèn pin  ngoài.
“Niệm Niệm ở nhà Mãn Ngân ? Sau  con bé cũng sống ở nhà Mãn Ngân nhỉ,  trở thành công nhân chính thức !”
Giọng điệu của bác ba gái  hâm mộ,  thể trở thành công nhân chính thức của nhà máy máy móc, đối với bà , giống như cá chép vượt long môn, hơn nữa Đường Niệm Niệm xinh ,  còn  công việc  như ,     những  trai  ở Chư Thành đều để cô chọn  !
“Xưởng trưởng nhà máy Hồng Tinh sắp xếp nhà khách,    chuyện với xưởng trưởng Vũ một lúc, con bé Niệm Niệm   giỏi,  tiền đồ rộng mở!”
Đại đội trưởng cảm thán, vô cùng bội phục bác hai của ông .
Trước   trong thôn đều  con bé Niệm lười biếng,  gả  cho  chồng , bác hai của ông  lập tức mắng những  đó thiển cận, còn  con bé Niệm  cần  học việc đồng áng, bởi vì con bé   phúc ở trong thành.
Lúc đó  trong thôn đều cảm thấy bác hai suy nghĩ thật kỳ lạ, cô gái nông thôn  học việc đồng áng,  còn suy nghĩ   thành  tiểu thư?
Hiện tại  , những lời  của bác hai đều   xác thực,   con bé Niệm   phúc  ở trong thành !
 đại đội trưởng  , thật  năm đó Đường Thanh Sơn  như , là vì cha  ruột của Đường Niệm Niệm, lúc giao đứa bé  cho ông ,   rằng đợi  khi bọn họ sắp xếp xong bên  sẽ đón con gái về.
Ông cụ Đường Thanh Sơn  bao giờ qua bên , nhưng từng    , ở bên  uống sữa bò, ăn bánh mì, bò bít tết, cha  ruột của Đường Niệm Niệm  tiền như thế,   con bé nhất định sẽ  theo cha ,  cuộc sống .
Cho nên ông  mới  những lời đó để chọc tức  trong thôn, nhưng ông cụ chờ đến c.h.ế.t cũng  đợi  cha  ruột của Đường Niệm Niệm tới đón , lúc sắp chết, ông  còn cố ý dặn dò vợ , nhất định  đối xử  với Đường Niệm Niệm, cho dù cha     tới đón, cũng  đối xử  với con bé.