Đường Niệm Niệm ôm cái rương rời , lúc  ngang qua hai đứa nhỏ xinh  , cô ngừng , trở tay luồn  bên trong cái gùi, sờ một lúc, từ bên trong  gian móc  một bọc kẹo sữa Đại Bạch Thỏ.
Cô  lượt vốc một nắm nhét  trong túi hai chị em, cứng rắn gạt  một nụ , "Ăn kẹo!"
Đứa nhỏ xinh  quá đáng yêu, cô thích.
Đường Niệm Niệm nhanh chân rời , còn  cho hai vợ chồng già tiễn, trực tiếp đóng cửa , cưỡi xe rời .
Vợ chồng Hướng Quân Trác trao đổi ánh mắt, đóng kỹ cửa lớn, lúc trở  phòng khách, hai đứa cháu móc kẹo sữa từ trong túi , để tất cả lên  bàn.
"Ông nội, bà nội, chị gái xinh  cho quá trời kẹo sữa luôn."
Cô bé nuốt nước miếng,   lâu  cô bé  ăn kẹo sữa, thèm quá  mất.
 ông bà nội và cha đều  ăn, cô bé  thể ăn .
"Ăn ."
Con mắt bà Hướng ướt át, đều do bà    bản lĩnh, để hai đứa bé chịu quá nhiều khổ.
Bà  lột hai viên kẹo sữa, đút cho hai đứa bé, nhưng hai chịu em đều  chịu ăn, nhất định bắt bọn họ ăn , lúc  mới chịu ăn.
"Cô gái họ Đường mặt lạnh tim nóng,   ánh mắt   của lão Hướng ông  tệ."
Bà Hướng cất giọng nhạo báng, mặt già của Hướng Quân Trác nóng lên, trong lòng  áy náy.
Nếu   ông     rõ, trong nhà cũng sẽ  gặp biến cố , ai   mở miệng một tiếng chú Hướng,  thiết như  sẽ ở đằng  đ.â.m ông  một đao, thiếu chút hại ông  cửa mất nhà tan  chứ.
"Chuyện quá khứ đừng suy nghĩ nữa, về  nhất định sẽ càng ngày càng ."
Bà Hướng an ủi chồng, bà còn  lòng tin  tương lai, một ngày , cả nhà bọn họ đều  thể trở  thành phố Thượng Hải, tiếp tục sống cuộc sống  .
Hướng Quân Trác nhẹ gật đầu,  ́m trăm cân lương thực Đường Niệm Niệm đưa, còn  thực phẩm dinh dưỡng và thuốc  , cuộc sống của nhà bọn họ khẳng định sẽ càng ngày càng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-114.html.]
Sau khi Đường Niệm Niệm trở  nhà khách, kéo màn cửa  liền tiến   gian.
Cô cất kỹ cái rương rách , cô chuẩn  dựng gian nhà gỗ, gỗ là cô chặt ở  núi một chút nhưng đủ dùng.
Ở tận thế, Đường Niệm Niệm từng dựng nhà  nên  kinh nghiệm, với  cô  cưa điện, nhanh chóng cưa xong đống gỗ, tốn mấy giờ  dựng xong căn nhà gỗ giản dị, còn dựng bếp lò và giường, về  cô  thể tiến   gian nghỉ ngơi.
Con thỏ cái đang mang thai cho   gian  đó  sinh con , tổng cộng hai con thỏ cái, sinh  mươi con thỏ con,  lượng nhiều như , khó trách thỏ rừng  núi săn mãi  hết.
Đường Niệm Niệm lúc đầu  dựng mấy cái chuồng gà và chuồng thỏ, còn  chuồng heo, nhưng cô phát hiện động vật bên trong  gian cực kỳ ngoan, phần ai nấy sống,  can thiệp lẫn ,  cần cô  quản, nên cô cũng lười dựng chuồng.
Ngủ một giấc đến hừng đông, Đường Niệm Niệm rửa mặt xong,  ngoài ăn điểm tâm.
Một bát sữa đậu nành mặn, một lồng bánh bao hấp,  thêm hai cái bánh quẩy, còn  một bát mì hoành thánh.
Bánh quẩy mà Đường Niệm Niệm gọi chính là loại bánh quẩy cách đêm  chiên một , loại bánh quẩy  ngâm  trong sữa đậu nành ăn cực kỳ ngon.
Ăn xong một bữa điểm tâm ngon miệng, tâm tình của Đường Niệm Niệm trở nên  hơn, thời đại  ngoại trừ vật tư thiếu thốn , những cái khác đều  , nhất là đồ ăn, ngon hơn đời  nhiều.
Đường Niệm Niệm đạp xe đến nhà máy bông vải  hai, hôm nay là ngày thi tuyển công nhân, cô cho ông cụ một điếu thuốc lá.
"Cô nhóc tới , thi ở phòng họp lầu hai, thi  nhé!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông cụ  tủm tỉm,  ấn tượng   với Đường Niệm Niệm.
Trước đó cũng  mấy nam nữ trẻ tuổi,   chính là tới tham gia thi tuyển, ai cũng vênh vang đắc ý,  thấy ông  ngay cả một cái ánh mắt đều  , chỉ  Đường Niệm Niệm mặc dù mặt đơ, nhưng  lịch sự lễ phép.
Mỗi  tới đều cho ông  một điếu thuốc,  là  con nhà  gia giáo.
"Biết !"
Đường Niệm Niệm nhẹ gật đầu, vì  thi tuyển  mà cô còn   ít báo chí của thời bấy giờ , hiểu rõ  ít thời sự, cũng   vấn đề.
Trong phòng họp lầu hai  mười thanh niên nam nữ đang , đều ăn mặc phong cách  tây, còn đeo đồng hồ, gia cảnh đều   tệ.
Đường Niệm Niệm tiến , mấy nam thanh niên hai mắt tỏa sáng, ánh mắt đều trở nên nhiệt tình,  một nam thanh niên làn da trắng nõn còn  tới chào hỏi.