"Chào cô,  tên là Kim Ba, cô cũng đến thi tuyển ?"
"Ừm."
Vân Mộng Hạ Vũ
Thái độ của Đường Niệm Niệm lạnh nhạt, tên đàn ông  tên là Kim Ba,  là   tán tỉnh cô, nhưng mà cô  thích đàn ông quá trắng, như con cưng của  !
Trong đầu của cô xuất hiện một gương mặt đen nhánh  tuấn, chính là   nhà binh  gặp ở tiệm cơm Quốc Doanh, tướng mạo cùng dáng  đều hợp ý cô, khí chất cũng thế, cô  thích  quá chủ động quá nhiệt tình.
Luôn cảm thấy những  đàn ông   có ý tốt,  hại cô!
Trên mặt Kim Ba  chút  hổ, cha   là phó trưởng xưởng nhà máy thịt,    là chủ nhiệm khu phố, gia thế ở Chư Thành khẳng định là  ở top đầu, từ  đến nay đều là con gái chủ động lấy lòng  , nhưng hôm nay  đụng  một núi băng.
Mắt  gương mặt xinh  của Đường Niệm Niệm, Kim Ba an ủi bản , cô gái xinh  như , kiêu kì một chút cũng  bình thường, nếu như    thể theo đuổi  cô gái , về    chính là  đàn ông  mặt mũi nhất  bộ huyện thành.
"Cha  cô là  ở đơn vị nào? Trước   từng gặp cô, nhà cô mới  điều tới ?"
Kim Ba hỏi thăm  ngừng, gia cảnh của  trẻ tuổi như bọn họ đều  vòng tròn của ,  cơ bản đều quen , nhưng Đường Niệm Niệm  lạ mặt vô cùng, hôm nay  đầu  thấy.
"Phải thi !"
Đường Niệm Niệm lạnh giọng nhắc nhở,     , ôm một chồng bài thi.
Kim Ba tiếc nuối về chỗ , ý nghĩ theo đuổi Đường Niệm Niệm càng thêm nhiệt liệt, chờ thi xong,    bắt chuyện  quen với cô gái xinh  .
Mấy cô gái khác  Đường Niệm Niệm, ánh mắt đều lộ  bất thiện, nhất là cô gái mặc áo khoác  màu lam, thắt hai b.í.m tóc đuôi ngựa, hung hăng trừng mắt  Đường Niệm Niệm.
Đường Niệm Niệm lơ đễnh, mặt  biểu tình, cô đang chờ bài thi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-115.html.]
Người đàn ông    vài lời xã giao, liền phát bài thi,  đề ngữ văn toán học, đều  đơn giản, nhưng đối với những  khác mà ,   dễ dàng như .
Những năm nay trường học chỉ  hai quyển tài liệu giảng dạy, « Công cơ » cùng « Nông cơ », đều là dạy những kiến thức  đơn giản,  lẽ chỉ tương đương với trình độ cấp hai của đời , Đường Niệm Niệm  đề, nâng bút  đáp án.
Cô   nhanh, gần như   thời gian suy nghĩ, hạ bút như  thần, hơn nữa cô trình bày  , bởi vì thói quen  bài ở kiếp , cùng với lời dạy bảo của giáo viên  ghi sâu  trong lòng——
"Trình bày nhất định  chỉnh chu rõ ràng, chí ít  vở sách   điểm ,   thể ảnh hưởng đến cuộc đời các em chính là một điểm ."
Cho nên, Đường Niệm Niệm trình bày từ  đến nay luôn  gọn gàng,  chữ sạch sẽ rõ ràng, liếc qua là thấy ngay,  là thấy dễ chịu.
Người đàn ông giám thị  đến bên  cô,   qua   lui trở về,  ở bên cạnh cô  chăm chú, ánh mắt thưởng thức.
Anh  là thư ký của xưởng trưởng, phụ trách buổi thi tuyển hôm nay, xưởng trưởng  tất cả đều dựa theo thành tích thực sự để tuyển .
Trong nhiều thí sinh chỉ  cô gái xinh  tên Đường Niệm Niệm  là trình bày rõ ràng nhất, xác suất chính xác cao nhất.
Đề bài  mặt đều   xong, đề cuối cùng là  văn, tên là «    một —— ».
Đường Niệm Niệm  chút nghĩ ngợi, liền  lên ——
«    một   ích với xã hội ».
Cô dương dương tự đắc  một tràng lời , cam tâm  đinh ốc nhỏ bé kiến thiết cống hiến tất cả sức lực cho tổ quốc, nơi nào cần cô thì cô sẽ  nơi đó, dù cho bỏ cả tính mạng của cô thì cô cũng  tiếc.
Bài văn một ngàn chữ, cô  hết bảy trăm chữ lời  nhảm, còn  ba trăm chữ thì ca tụng tổ quốc ca ngợi đảng, ca ngợi phong cách mới của nhà máy bông vải  hai, còn  hành động  minh của xưởng trưởng, dẫn cộng đồng cấp  tiến bộ, dệt  từng thớt vải cho tổ quốc.
"A,  yêu quý tổ quốc của , yêu quý Chư Thành, cũng yêu nhà máy bông vải  hai,  nguyện trở thành đinh ốc của nhà máy bông vải  hai, nhớ kỹ bốn tinh thần đặc biệt, đặc năng chịu khổ, đặc năng chiến đấu, đặc năng nhẫn nại, đặc năng kính dâng, cống hiến tất cả sức lực vì nhà máy bông vải  hai, chỉ cần nhà máy bông vải  hai cần thì  sẽ đốc sức, lúc nào cũng chuẩn  sẵn sàng!"
Đường Niệm Niệm  xong một chữ cuối cùng, nặng nề kết thúc bằng dấu chấm than.