Đường Niệm Niệm gật đầu, dù    xa, nhưng vẫn  thể  thấy bác gái  lớn giọng hỏi thăm Tạ Hồng Mai xem cô  đối tượng .
Con  bây giờ thật nhiệt tình.
Đường Niệm Niệm đến tiệm cơm ăn cơm,   thẳng đến nhà máy sợi bông  hai, những nam nữ thanh niên  thi lúc sáng đều đang   cửa phòng họp, tụ tập  thành từng nhóm để trò chuyện.
Kim Ba  thấy cô, hai mắt sáng lên, định  tới nhưng  cô gái mặc áo khoác  màu xanh chặn , hỏi: “Kim Ba ,  thi thế nào ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cũng , dù  cũng   , còn cô thì ?’
Kim Ba chỉ đành dừng , cha của cô gái  là xưởng trưởng nhà máy chế biến thịt, là lãnh đạo của cha  ,    khách khí một chút.
Cô gái đắc ý  Đường Niệm Niệm, nhưng Đường Niệm Niệm  hề  cô , tùy tiện dựa lên lan can, vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng điệu bộ  vô cùng xinh , chỉ cần giơ tay nhấc chân thôi cũng  thể câu lấy tâm trí  .
Kim Ba đang  chuyện với cô  nhưng thỉnh thoảng   sang phía Đường Niệm Niệm,  núi  trông núi nọ, cô gái  tức giận đến mức sắc mặt ngày càng khó coi,  nhịn    một  tin tức nội bộ,  thu hút sự chú ý của Kim Ba.
“Lần  thi  đậu cũng   cả, nhà máy máy kéo và nhà máy máy móc nông nghiệp đều  kỳ thi tuyển dụng, đến lúc đó chúng  cùng   thi.”
Giọng  của cô gái đó cũng  coi là quá lớn, nhưng khổ nỗi tai Đường Niệm Niệm  quá thính.
“Bố cô  cho cô ?”
Quả nhiên Kim Ba  hứng thú,  còn  Đường Niệm Niệm nữa, châu đầu  thảo luận về kỳ thi tuyển dụng với cô gái đó.
Anh   quá tự tin  kỳ thi  , nếu thi thêm vài kỳ thi,  lẽ sẽ   một cái nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-117.html.]
Mặc dù bố     thể sắp xếp cho     trong nhà máy chế biến thịt, nhưng    thích nhà máy chế biến thịt, ngày nào cũng  tiếp xúc với lợn chết, chán  chết.
“ , bố   nửa năm  sẽ  ba kỳ thi tuyển dụng, đều diễn   cuối tuần.”
Cô gái  đắc ý, mặc dù cô    xinh  như Đường Niệm Niệm, nhưng cô   bố là xưởng trưởng.
Cô  cũng   đến nhà máy chế biến thịt để , nên  sang đơn vị khác,  nhất là cùng đơn vị với Kim Ba.
Đường Niệm Niệm nhếch miệng, còn hai kỳ thi nữa, ông trời đang giúp cô mà.
Hai giờ đúng,  đàn ông giám thị lúc sáng xuất hiện, trong tay cầm tờ giấy, tất cả   đều nín thở.
“Hiện tại công bố kết quả thi, kỳ thi tuyển dụng   tuân thủ nguyên tắc công bằng và chính đáng, xét tuyển dựa theo thành tích ưu tú, nếu thi   cũng đừng nản,    ngừng cố gắng, các đồng chí thi đậu cũng  học hỏi nhiều hơn,  khi  nhà máy ,  tập trung  công việc,   nhiệm vụ của bản , tỏa sáng rực rỡ, hãy ghi nhớ bốn tinh thần đặc biệt, đặc năng chịu khổ, đặc năng chiến đấu, đặc năng nhẫn nại, đặc năng cống hiến, sẵn sàng  một con ốc vít nhỏ chịu thương chịu khó!”
Người đàn ông giám thị  khỏi sử dụng câu vàng của Đường Niệm Niệm,   là thư ký, thường xuyên   báo cáo, thậm chí còn   ngủ trưa,   càng  bài  của Đường Niệm Niệm, càng cảm thấy xuất sắc.
“Hách Ngọc Khiết, Đường Niệm Niệm, lát nữa hai  tới phòng nhân sự  thủ tục!”
Người đàn ông tuyên bố kết quả thi, Hách Ngọc Khiết là suất  điều động nội bộ, Đường Niệm Niệm chính là  duy nhất thi đậu.
  khác đều thở dài thở ngắn,  đông  tây,   Đường Niệm Niệm là  may mắn nào?
Đường Niệm Niệm và một cô gái khác  dậy, hai mắt Kim Ba sáng rực, thì  là    thích.
Cô gái xinh    thể   ở nhà máy sợi bông, cha    chắc chắn sẽ  phản đối,  ai  thể cản  bọn họ ở bên .
Kim Ba cảm thấy chắc chắn như , Đường Niệm Niệm sẽ  từ chối sự theo đuổi của  , dù     trai như , gia cảnh  ,  cô gái nào sẽ từ chối   chứ?