“Thì là   gặp , vẫn giống như lúc nhỏ,   gì  đổi.” Đường Niệm Niệm tùy tiện giải thích.
Cả nhà họ Đường đều  hẹn mà nghĩ tới Tiểu Lang thấp bé  gầy   đen, vẻ mặt trở nên một lời khó  hết, bộ dạng như thế, nếu  thật lòng thì còn thua xa Tề Quốc Hoa, thậm chí thua cả Mắt Kính Nhỏ.
“Niệm Niệm, thằng bé thật sự   đổi gì ?” Bà cụ Đường vẫn  từ bỏ ý định, hỏi.
Dù  lớn lên cũng   đổi ngoại hình một chút chứ?
Ít nhất cũng cao hơn?
Đường Niệm Niệm suy nghĩ, : “Cao lên, cao bằng cửa luôn.”
Bà cụ Đường thở phào nhẹ nhõm,  thể cao bằng cửa là , nhưng bà cụ  nghĩ tới một vấn đề, mặc dù cao, nhưng khuôn mặt ngăm đen vẫn   đổi, bà  nhớ rõ Tiểu Lang  âm trầm, trông   đáng sợ.
Bà   Đường Niệm Niệm, trong lòng khó hiểu, cũng   con bé c.h.ế.t tiệt   trúng Tiểu Lang  ở điểm nào?
“Mặc dù  , nhưng một tháng kiếm  một trăm ba đấy!” Từ Kim Phượng cảm thán.
Một tháng  thể kiếm  một trăm ba, cho dù  là Võ Đại Lang cũng biến thành  trai, bà   chê.
Bà cụ Đường lập tức thoải mái, đúng , một tháng  thể kiếm  một trăm ba đấy, cả công xã cũng  tìm   trai trẻ nào  tiền lương cao như .
Nghĩ thế, Thẩm Kiêu đen thui trong đầu bà  cũng trở nên điển trai, còn cảm thấy ánh mắt của Đường Niệm Niệm  ,  hơn Đường Ngũ Cân ngu xuẩn  nhiều.
Khóe miệng Đường Niệm Niệm giật giật, mặc dù Thẩm Kiêu   đen, nhưng  đồng nghĩa với , dù  cô cũng  giải thích, dù  thì mai mốt cô cũng sẽ dẫn Thẩm Kiêu về, gặp  là .
“Vậy trong nhà Thẩm Kiêu còn  nhà ? Quê quán của thằng nhóc ở Bắc Kinh ?” Bà cụ Đường   lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-167.html.]
Năm đó Bắc Kinh trực tiếp phái xe tới đón Thẩm Kiêu,    từng gặp   nhà họ Thẩm, chỉ  hai  đàn ông mặc quân phục tới,  là thuộc hạ của cha Thẩm Kiêu, lúc đó bà cụ Đường  cảm thấy  nhà họ Thẩm   gì.
Con trai chịu khổ bên ngoài nhiều năm, suýt chút nữa c.h.ế.t , khó khăn lắm mới tìm , nhưng cũng   thời gian tới đón con trai, hiển nhiên là  thích đứa con .
Bà cụ thích xem kịch nam,  sớm   gia tộc giàu  lắm quy tắc, cũng  tranh đấu,  bất cẩn  thể nào sống .
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà  lo lắng cháu gái gả cho Thẩm Kiêu, con bé c.h.ế.t tiệt  vô tâm sợ là  đấu  những  trong nhà họ Thẩm.
“Thẩm Kiêu  sống trong nhà,     thiết lắm với  trong nhà, mấy năm nay đều ở Thượng Hải.” Đường Niệm Niệm nhận  tâm tư của bà cụ, trong lòng ấm áp.
Cô  sợ những  nhà họ Thẩm đó, hơn nữa cô chắc chắn  tới Bắc Kinh, giải quyết mối nợ xưa.
Bà cụ Đường  yên tâm, vẫn cảm thấy lo lắng, chỉ cần Thẩm Kiêu là con của nhà họ Thẩm,   thể nào tách khỏi nhà họ Thẩm, cháu gái gả qua đó, cũng coi như  nhà họ Thẩm,   khả năng sẽ  cha  chồng, trưởng bối gây khó dễ.
“Tiểu Lang ... Khi nào Tiểu Thẩm mới về nhà ?”
Bà cụ Đường  gặp Tiểu Lang một , Niệm Niệm còn nhỏ,  nhận  bộ mặt thật của đàn ông, bà   gặp  nhiều kiểu đàn ông,   liền  là   là quỷ.
“Anh  đang chấp hành nhiệm vụ,  xong sẽ đến.”
Đường Niệm Niệm nghiêm túc trả lời, hai hôm  cô  gọi điện thoại cho Thẩm Kiêu,   đang thực hiện một nhiệm vụ ngắn hạn, cùng lắm là một tuần,  khi  thành nhiệm vụ sẽ  nghỉ ngơi vài ngày,  sẽ tới Đường Thôn  mắt  nhà họ Đường.
“Nhiệm vụ Tiểu Thẩm chấp hành  nguy hiểm ?”
Bà cụ Đường nhíu mày, công việc của Tiểu Lang,     cảm giác nguy hiểm, nếu như quá nguy hiểm, còn  bằng tìm một  trai trẻ  việc bình thường thôi.
Tiền lương một trăm ba  thì dễ, nhưng đấy là lấy mạng sống đổi lấy tiền, lỡ như Tiểu Lang xảy  chuyện... Con bé Niệm   quả phụ.
Phi phi phi... Đại cát đại lợi, sống lâu trăm tuổi!