“Không gọi,  báo cáo công việc cho lãnh đạo.”
Xưởng trưởng Vũ sửa thành  điện thoại của lãnh đạo, khí chất   ông    đổi, ánh mắt cũng trở nên bao dung như biển rộng, thậm chí  đỉnh đầu Địa Trung Hải sáng bóng của ông  còn tỏa  ‘ánh sáng của mười phương Chư Phật’, đạt tới cảnh giới sâu hơn.
Thư ký Lý sửng sốt,  chút  hiểu  suy nghĩ của xưởng trưởng, nhưng cũng  hỏi.
Lòng xưởng trưởng như đáy biển, còn khó đoán hơn cả suy nghĩ của phụ nữ.
Đường Niệm Niệm chậm rãi đạp xe  về Đường Thôn,  đường còn thấy  nhiều cây ngải cứu, phơi nắng mấy ngày nên  chuyển thành màu xanh biếc, cô hái  nhiều, lúc về  nhờ bà cụ Đường  bánh ngải cứu ăn.
Vừa  cô  chợ rau mua một miếng thịt ba chỉ to, còn  đậu phụ khô, trong nhà  cải chua và măng mùa đông, cô còn  đậu đỏ,  thể dùng  hai loại nhân mặn và nhân ngọt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cũng    bên quân đội  tới , cô đang chờ!
Quân khu Thượng Hải.
Thẩm Kiêu   thành nhiệm vụ,  báo cáo với chỉ huy quân đội, vẻ ngoài lạnh lùng như một tảng băng hình , suốt cả chặng đường mắt chỉ  thẳng,  mấy nữ binh xinh  chào hỏi với ,  thậm chí còn  chớp mắt lấy một cái.
Những  khác hâm mộ vô cùng,   chút căm giận, Thẩm Kiêu  trai, nhưng tính chó tới mức chó còn chịu  nổi,   những nữ binh đó  ,  nhận  điểm  của bọn họ, cứ khăng khăng thích Thẩm Kiêu.
Hiện tại bọn họ chỉ hy vọng, Thẩm Kiêu mau chóng tìm  đối tượng, kết hôn  thì những nữ binh đó hẳn là sẽ hết hy vọng nhỉ?
Bọn họ cũng sẽ  cơ hội.
Quân trưởng đang  điện thoại, một giọng  lớn phát  từ khe hở của cánh cửa đang khép hờ.
“Tề Quốc Hoa của đại đội Đường Thôn nghi ngờ  vị hôn thê cũ ác ý   thương tới tàn phế? Tề Quốc Hoa  vô dụng như  ? Một  phụ nữ cũng    tàn phế ?”
Quân trưởng nhíu mày, mặc dù  từng  thấy Tề Quốc Hoa nhưng ấn tượng  tệ.
Ngay cả cô gái nhỏ cũng đánh  , tên đàn ông  còn  lính gì nữa, lên chiến trường chỉ  mất mặt tổ tiên!
“Thả rắn độc cắn? Người tên Đường Niệm Niệm    bản lĩnh đẩy, nên tới tham gia quân ngũ của , cái gì mà nhân phẩm  , việc  vẫn   kết luận, ai    con gái nhà   thả rắn  , mấy   chỉ đang nghi ngờ,  ,  sẽ phái   điều tra chuyện .”
Quân trưởng đồng ý,  trò chuyện với đối phương vài câu  cúp máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-183.html.]
“Báo cáo!”
Thẩm Kiêu  ở cửa kêu một tiếng.
Khuôn mặt đen của quân trưởng lập tức nở nụ  tươi: “Mau  đây!”
Thẩm Kiêu chính là đại bảo bối của quân khu, cả nước  nhiều quân khu như , nhưng tất cả đều như sói đói  chằm chằm  bảo bối nhà ông , ông   giám sát chặt chẽ.
Quân trưởng tự  pha , còn là loại  Minh Tiền Long Tỉnh mà ông   nỡ uống.
“Nhiệm vụ   thế nào? Không  thương chứ?” Quân trưởng quan tâm hỏi.
“Không .”
Thẩm Kiêu đặt ly xuống, hai tay để lên đầu gối,  còn thẳng hơn cả tùng.
“Không  thương là ,  nghỉ ngơi vài ngày .”
Lòng quan tâm của quân trưởng xuất phát từ tận đáy lòng, ông  quan tâm Thẩm Kiêu còn hơn cả con cái của , mấy đứa con   tiền đồ của ông    ai  năng lực giành  vị trí thứ nhất trong cuộc thi cả nước, chỉ Thẩm Kiêu  thể.
Chỉ cần Thẩm Kiêu còn ở  chỗ của ông , ông  mãi mãi là   những quân quân khu khác hâm mộ ghen ghét.
“Vừa   chú gọi điện thoại,   phái  tới đại đội Đường Thôn để điều tra ?” Thẩm Kiêu hỏi.
Những chuyện Tề Quốc Hoa ,   điều tra hết, tên khốn  vẫn  an phận, còn  hại Niệm Niệm nhà ,   thể  yên  .
“ , ở quân khu Tây Nam  một  lính tên là Tề Quốc Hoa,  là  vị hôn thê thả rắn độc cắn tới mức tàn phế,  thể ở  quân đội, chỉ  thể xuất ngũ về quê, Tề Quốc Hoa khiếu nại lên quân đội, quân khu Tây Nam   phái  điều tra.” Quân trưởng .
“Để   điều tra.”
Thẩm Kiêu chủ động xin, đúng lúc  đang nhớ Niệm Niệm.
“Cậu  xem náo nhiệt cái gì, nghỉ ngơi ,  sẽ phái  khác.”
Quân trưởng  đồng ý, ông  cảm thấy để Thẩm Kiêu  là đang dùng d.a.o mổ trâu g.i.ế.c gà.