“Đội trưởng ăn cơm ? Ăn chung !”
Nhóm thanh niên trí thức đang ăn cơm trong sân đều dậy, nhiệt tình tiếp đón.
Bọn họ cảm kích đại đội trưởng, bầu khí trong Đường Thôn , ngoại trừ một vài suy nghĩ lệch lạc, hầu hết thôn dân đều , đại đội trưởng việc khá công bằng, chỉ cần bọn họ cần cù chăm chỉ việc, về cơ bản là gặp phiền phức gì.
Không giống một bạn học khác của họ, tới những thôn giống như thổ phỉ, mấy nữ thanh niên trí thức xinh thậm chí còn ức hiếp.
Sau khi bọn họ những việc đó, đều thấy may mắn, cũng càng thêm cảm kích đại đội trưởng.
“Mọi ăn cơm , Liễu Tịnh Lan ?”
Đại đội trưởng trầm mặt, thấy Liễu Tịnh Lan.
“Về phòng ăn cơm ạ.”
Nhóm thanh niên tri thức chỉ phòng Liễu Tịnh Lan, vây quanh hóng chuyện, đại đội trưởng tức giận như thế, nhất định Liễu Tịnh Lan gây chuyện.
Đại đội trưởng vỗ mạnh lên cửa, mỗi một gõ cửa đều tràn ngập lửa giận. Liễu Tịnh Lan mở cửa , thấy ông , trong lòng chùng xuống, vội lành hỏi: “Đại đội trưởng việc gì ?”
“Cô đây!”
Đại đội trưởng phòng, nam nữ khác biệt, ông phòng đồng chí nữ.
Lòng Liễu Tịnh Lan rơi xuống vực sâu, cảm giác bất an, nơm nóp lo sợ bước ngoài, thấy chiếc túi trong tay đại đội trưởng, mắt tối sầm , đổ mồ hôi lạnh.
“Mọi đều đây!”
Vẻ mặt của đại đội trưởng nghiêm nghị, gọi bộ thanh niên trí thức đến, đó mới dạy dỗ: “Lúc tới, với rằng, tiếp xúc với chỗ chuồng bò , bọn họ là tới lao động cải tạo, tới để kết bạn, lời tai lọt qua tai ?”
“Đội trưởng, chúng cháu tiếp xúc với bọn họ!”
“Lúc lên núi đốn củi, chúng cháu đều tránh xa chuồng bò!”
“Cháu còn sống trong chuồng bò nữa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-249.html.]
Nhóm thanh niên trí thức nháo nhào biện giải, bọn họ quá oan ức, đây đúng là tai bay vạ gió mà.
Đều do nhỏ Liễu Tịnh Lan gây chuyện, bọn họ liên lụy, mắng chung.
Vân Mộng Hạ Vũ
Liễu Tịnh Lan chảy mồ hôi lạnh, trong đầu rối bời, cô hiểu rõ vì như ?
Rõ ràng kiếp Đường Niệm Niệm thành công, thành học trò của lão Chương, tới lượt cô , lão Chương cáo trạng với đại đội trưởng chứ?
Ông trời để cô trọng sinh, vì cho cô chút cơ duyên ?
“Liễu Tịnh Lan, cô đừng giả ngu, cô đấy, tối hôm qua khuya lắc khuya lơ cô lén lút tới chuồng bò gì? Còn mang theo mấy thứ ? Cô nghĩ đang kết bạn với tư phái ?”
Đại đội trưởng nghiêm mặt, từng câu từng chữ đ.â.m thẳng tim.
“Không , đội trưởng , cháu kết bạn với bọn họ, cháu chỉ thấy bọn họ đáng thương nên mới tặng đồ, cháu ý khác...”
Liễu Tịnh Lan vội vàng bào chữa cho , nhưng suy nghĩ của cô đột nhiên cắt ngang nên kịp chuẩn , câu đá câu , còn ấp úng, sức thuyết phục.
Nhóm thanh niên trí thức lặng lẽ lùi về vài bước, thể hiện rõ thái độ của .
Bọn họ còn về thành nữa, nhất định thể liên quan tới tư phái!
“Thấy bọn họ đáng thương? Bọn họ tuân theo sự sắp xếp của lãnh đạo cấp , tới đây lao động cải tạo, gì đáng thương? Cô đang bất mãn với chủ trương của bên ?”
Mặt đại đội trưởng càng ngày càng đen, ông hề ngược đãi trong chuồng bò, vẫn luôn lặng lẽ quan sát.
Năm lão Chương bệnh, còn là do ông đưa thuốc tới.
Tháng ông vốn định đưa lương thực, nhưng phát hiện con bé Niệm tặng thỏ hoang, ông mới mặc kệ, con bé tinh ranh, sẽ để ai phát hiện, ông vô cùng yên tâm.
Ý của Liễu Tịnh Lan giống như ông ngược đãi trong chuồng bò, quả nhiên thứ gì !
“Không , cháu bất mãn, đội trưởng, cháu sai , cháu sẽ tới chỗ chuồng bò nữa, xin chú hãy cho cháu một cơ hội!”
Suy nghĩ của Liễu Tịnh Lan dần rõ ràng hơn, dứt khoát nhận sai, cô thể liên quan tới tư phái, đại đội trưởng c.h.ế.t tiệt đang cố ý gán tội cho cô , chắc chắn là do Đường Niệm Niệm sai khiến!
Vừa cô đột nhiên suy nghĩ cẩn thận, cô thể trọng sinh, Đường Niệm Niệm cũng thể.