Đường Niệm Niệm gọi điện cho xưởng trưởng Tiền, vang lên một tiếng, điện thoại bắt máy, tiếng của xưởng trưởng Tiền ở đối diện vang lên to: "A lô, là Tiền Nguyên Nguyên của Tiền Tiến!"
"Xưởng trưởng Tiền, là Đường Niệm Niệm."
Khóe miệng Đường Niệm Niệm giật một cái, lên.
"Tiểu Đường !"
Âm thanh của xưởng trưởng Tiền lập tức cao tới quãng tám, vẫn là cách kiểu Mỹ đó, giọng như chuông đồng, dư âm còn văng vẳng bên tai.
Đường Niệm Niệm lên tiếng, yên lặng xưởng trưởng Tiền tiếp.
"Tiểu Đường, hiện tại cô thời gian , đến xưởng một chuyến , mối ăn lớn." Xưởng trưởng Tiền kích động .
Trải qua sự kiên trì ngừng nỗ lực của ông , mài mòn cả đế giày, đến cạn nước bọt, cuối cùng cũng tóm nhà máy tuabin lớn chạy bằng nước đầu tiên, nếu thành công việc , các mối ăn lớn sẽ đến liên tục ngừng!
Xưởng trưởng Tiền đến nhà máy tuabin chạy bằng nước mở rộng tầm mắt, nên ông tán thành với Đường Niệm Niệm, mấy mối ăn nhỏ thì tính là gì, mối ăn lớn mới là !
Sau ông thèm tranh giành với tên chó nhật Vũ Tùng Nguyên nữa, nhà máy Hồng Tinh cũng dễ dàng gì, mấy công việc nhỏ cứ nhường hết cho bọn họ .
Không thể để nhà máy Tiền Tiến ăn thịt uống luôn cả nước canh , để phúc cho chứ!
Lúc khí chất xưởng trưởng Tiền bắt đầu biến chất, vầng sáng đầu thêm một chút ánh sáng thần thánh.
Chỉ cần nắm chắc nhà máy tuabin chạy bằng nước, nhiều nhất ba năm, ông thể thăng chức, ông chính là lãnh đạo của Vũ Tùng Nguyên, tất nhiên lòng rộng lượng hơn, khoan dung thì cứ khoan dung một chút.
Không thể giống như , vì chút chuyện mà tính toán chi li .
Quá là mất mặt!
"Bây giờ đến liền."
Đường Niệm Niệm cúp điện thoại, đưa hai hào cho bà dì ở buồng điện thoại.
"Tiểu Đường, bên đơn vị gọi điện cho cô ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-261.html.]
Bà dì vô cùng tò mò, cô gái xinh mua nhà của thầy Vương, khi chuyển qua, luôn thấy bóng dáng cô, cứ thần thần bí bí.
gọi điện tìm cô gái ít, đều là đàn ông, trong lòng bà dì khó tránh khỏi nghĩ nhiều, nhưng bà dám lung tung.
Một là vì Đường Niệm Niệm thấy dễ chọc.
Hai là vì đàn ông mặc quân phục bên cạnh cô cảm giác càng dễ chọc hơn.
"Ừm."
Đường Niệm Niệm phủ nhận, đúng là bên đơn vị gọi tới.
"Vậy cô ?" Bà dì ngày càng hiếu kỳ, cũng thấy cô gái từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều, mỗi ngày đều nhốt trong nhà, cũng khỏi cửa.
"Nhân tài đặc biệt, việc mới ."
Đường Niệm Niệm giải thích đơn giản, đó rời .
lúc mấy bác gái tới, họ xách đầy rau xanh, mới mua xong đồ ăn nên về, thấy bóng lưng của Đường Niệm Niệm, mắt mấy bác gái sáng rực lên, họ chạy đến chỗ bà dì ở bốt điện thoại hỏi chuyện.
"Cô gái đó điện thoại hả?"
"Bên đơn vị gọi tới, kêu cô ." Bà dì ăn ngay thẳng.
"Dừng, cô bịa chuyện , ngày nào cũng nhốt trong phòng, ai mà rảnh rỗi như cô chứ?”
Một bác gái khinh thường phát tiếng hứ, nét mặt vô cùng khinh thường.
"Nói là nhân tài đặc biệt, việc mới ." Bà dì giải thích.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Nhân tài đặc biệt cái rắm, thấy là nhân tài giỏi nhân tình thì , gọi điện tới đều là đàn ông, cô , còn mua nhà, lái xe mới, ăn mặc lòe loẹt, lấy tiền ở ?"
Người chuyện chanh chua là bác gái họ Hà, lý do bà Đường Niệm Niệm là vì lúc Đường Niệm Niệm chuyển đến đắc tội bà .
Con trai bà Hà là đồng nghiệp chung trường với thầy Vương - chủ nhân của căn nhà Đường Niệm Niệm ở, cả nhà thầy Vương đều là thành thật, hơn nữa còn cẩn thận dè dặt với bên ngoài, dám đắc tội với .