"Chừng nào ông mới sắp xếp xong?"
"Một giờ."
Xưởng trưởng Tiền dự định tự  chọn , ngoại trừ Đường Kiến Quốc , những  còn  ông  chọn nhất định   chọn những   quan hệ.
Hai nhân viên kỹ thuật    chọn chính là chọn mấy   quan hệ,     đều ngốc như , chỉ   hỏng chuyện của ông .
Trong phân xưởng.
Âm thanh máy móc chuyển động ầm ầm, âm thanh to đến nỗi ngay cả mặt đối mặt cũng   , Đường Kiến Quốc đang gia công linh kiện,    học về máy doa  ba năm, trình độ cũng  tệ.
 mỗi  chuyển chính thức   tới lượt  ,   cũng  nhụt chí, chú hai Mãn Ngân năm năm còn   chuyển chính thức  kìa.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đường Kiến Quốc, xưởng trưởng tìm !"
Chủ nhiệm phân xưởng kêu to, chỉ cách vài mét nhưng âm thanh  tiếng máy móc át  mất, Đường Kiến Quốc   thấy.
"Đường Kiến Quốc, chủ nhiệm gọi !"
Bên cạnh    , ghé  tai    to.
Đường Kiến Quốc tắt máy, chạy về phía chủ nhiệm phân xưởng.
"Chủ nhiệm, tìm   việc?"
"Xưởng trưởng tìm , thằng nhóc    lắm, im im lìm lìm mà   quan hệ với xưởng trưởng!"
Chủ nhiệm phân xưởng giở giọng quái gở,   thư ký của xưởng trưởng  thông báo xuống, nộp  một bảng danh sách thống kê những học sinh cấp 3 ở trong phân xưởng, tuổi từ 30 đổ xuống.
Ngoại trừ Đường Kiến Quốc, đây là  xưởng trưởng chỉ đích danh.
Chủ nhiệm phân xưởng luôn chèn ép Đường Kiến Quốc, vì kỹ thuật của Đường Kiến Quốc , nhân duyên , trong phân xưởng lời  cũng  tác dụng hơn ông  nhiều,  nên mỗi  xét chuyển chính thức, ông  cũng  báo tên Đường Kiến Quốc, cố ý chèn ép.
Không ngờ vẫn để thằng nhóc   cơ hội ngoi đầu dậy.
"Chủ nhiệm,   đùa gì ,  chỉ là một công nhân tạm thời nhỏ, nào  cơ hội quen  với xưởng trưởng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-264.html.]
Đường Kiến Quốc  kiêu ngạo  tự ti, cũng  tức giận với giọng điệu quái gở của chủ nhiệm phân xưởng, vì tức giận cũng vô dụng.
Cánh tay  đọ nổi đùi[1],   chỉ là một công nhân tạm thời nho nhỏ,    đấu  với chủ nhiệm phân xưởng, hiện tại   cũng  trông mong gì  chuyện chuyển chính thức, chỉ  bản  học tập , ông bác hai (Đường Thanh Sơn) thường , mấy cái khác đều là giả, chỉ  bản  học giỏi mới là thật.
[1] Cánh tay  đọ nổi đùi: ý chỉ kẻ yếu luôn đầu hàng  kẻ mạnh.
Cánh tay  đọ nổi đùi: ý chỉ kẻ yếu luôn đầu hàng  kẻ mạnh.
"Được , khỏi giả bộ  mặt , nhanh tới phân xưởng  hai !"
Nét mặt của chủ nhiệm phân xưởng đầy hậm hực, cũng  dám   cái gì, hiện tại ông   dám đắc tội với Đường Kiến Quốc, còn   nịnh bợ.
Mẹ kiếp, sớm  thằng nhóc thối   quan hệ với xưởng trưởng, ông  sẽ  giở trò  lưng.
"Đường Kiến Quốc, ba năm nay xem như  cũng  chiếu cố ,   tiền đồ  thì đừng quên  nhé!"
Chủ nhiệm phân xưởng  nhịn   một câu, ông  sợ   Đường Kiến Quốc lên thẳng mây xanh sẽ trả thù ông .
Cũng may mấy động tác lén lút  lưng  của ông  chỉ   ông   rõ, Đường Kiến Quốc cũng  .
"Chủ nhiệm    đùa!"
Đường Kiến Quốc  càng mờ tịt, hôm nay chủ nhiệm phân xưởng giống như uống lộn thuốc,  kỳ quái.
Anh  mang bụng đầy nghi ngờ  tới phân xưởng  hai,  vài   đến,   cũng nhận .
“  chuyện gì nè, trong nhà máy mới mời đến một sư phụ  lợi hại,   sửa  hai cái máy hiện đại khổng lồ  đều do sư phụ  , xưởng trưởng lấy  mối  ăn lớn,  sư phụ   sử dụng máy móc, còn  nhận dạy học trò, sẽ chọn  trong  chúng .”
Một thanh niên trẻ tuổi kích động  thôi , chú của   chính là chủ nhiệm Mạnh của phân xưởng  hai,    ít thông tin.
     sư phụ lợi hại đó  là một cô gái trẻ tuổi, chú    , xưởng trưởng   cho phép , yêu cầu giữ bí mật nghiêm ngặt với bất cứ tin tức nào liên quan đến Đường Niệm Niệm, đề phòng  ngoài đào góc tường.
"Ai da, nếu  thể học  loại máy hiện đại  thì , hy vọng sư phụ sẽ chọn .”
"Hình như chỉ cần bốn ."
Tất cả   đều vô cùng kích động, đều hy vọng  sẽ  chọn.