Bà cụ Đường ngạc nhiên  mặt,  hỏi cháu gái tại  cô   xe , nhưng cuối cùng  nhịn xuống,  hỏi gì để về nhà  hỏi, hiện tại bà chỉ quan tâm chuyện  cướp  thùng nước tiểu của bà thôi.
Bà tự dưng cảm thấy lưng  hết còng, mạnh mẽ hét thật lớn tiếng: "Chính là cái thứ    hổ , trộm nước tiểu hai ngày của bà!"
Bà cụ gầy gò biến sắc, bà   ngờ cháu gái của con mụ Đường   ở trong xe thật, chắc chắn là nó  quan trong thành, loại   dây  .
"Ai trộm nước tiểu nhà mụ? Chỗ nước tiểu   chẳng  tên mụ, mụ thử gọi nó xem nó  trả lời mụ !"
Bà lão gầy gò  nhỏ giọng hơn hẳn ban nãy, nhưng thái độ vẫn nghênh ngang lắm.
Hai thùng nước tiểu to  cơ mà, bà  cũng  nỡ trả.
"Thế nước tiểu nhà mụ   trả lời mụ ? Mụ  nặng cũng  gọi mấy tiếng cho nó chui   mới rặn chắc? Chắc trong đầu mụ  mọc mấy cân giòi nên mới    cái câu  não như thế !"
Bà cụ Đường trợn tròn mắt chửi ầm lên, câu nào cũng  phân với nước tiểu, Đường Niệm Niệm  xong mà cảm thấy   đầy mùi.
"Đầu mụ mới  giòi , thế  ,  chia cho mụ một thùng,  !"
Bà lão gầy gò chủ động nhượng bộ,   động đến Đường Niệm Niệm đang  trong xe.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Bà đây còn cần mày bố thí cho chắc? Vốn dĩ cả hai thùng là của bà đây, chia cái gì mà chia!"
Bà cụ Đường nhảy dựng lên, cái thứ mặt già   vô tri liêm sỉ , dùng đồ của tao mà còn  vẻ  phước ,    cái thứ mặt dày hơn thớt thế chứ lị!
Đường Mãn Đồng  xong mà to hết cả đầu,   thật sự   cãi  vì hai thùng nước tiểu nữa, vội vàng nhảy  can: "Mẹ, về con tiểu thêm là !"
Có mấy giọt nước tiểu đồng tử thôi mà,   cũng .
Một ngày tiểu tám  cho xem!
Đường Niệm Niệm và bà cụ Đường đồng loạt     , ánh mắt của hai  giống  y đúc, bốn con mắt  rõ mấy chữ  tin nổi.
"Có  cái mả cha mày, phắn sang chỗ khác , đừng  cản đường bà!"
Bà cụ Đường vả cho thằng con trai một cái, thái độ   là ghét  mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-271.html.]
Mặc dù là  ruột của thằng nhóc đó thật nhưng bà  tin con trai út nhà  vẫn còn trai tân, nguyên cả năm múa may  cuồng bên ngoài, nó mà giữ   chắc?
Sức tay của bà cụ   bình thường, một cái tát   khác nào trời giáng, Đường Mãn Đồng đau đến nỗi nhe miệng nhếch mép, ngoan ngoãn lượn  góc  im  dám ho he, nhưng vẻ mặt thì trông  phục lắm.
Cả một năm  dối, hiếm lắm mới  một   thật mà    tin là .
Thấy bà cụ Đường và bà lão gầy gò  sắp đánh , Đường Niệm Niệm chen  giữa hai , lạnh lùng : "Đừng  ầm lên nữa, bà ơi, bà lên xe  .”
"Thế còn mấy thùng nước tiểu của bà thì ?"
Bà cụ Đường bất đắc dĩ chỉ  hai thùng nước tiểu, bà còn   trứng luộc nước tiểu đấy.
"Để cháu đòi  giúp bà!"
Đường Niệm Niệm hứa hẹn đến thế  thì bà cụ Đường mới bán tín bán nghi trèo lên xe, nhưng yên vị  vẫn thò đầu  khỏi cửa sổ  chằm chằm.
Đối mặt với Đường Niệm Niệm, khí thế của bà lão gầy gò yếu hơn  nhiều, bà  cũng  dám diễu võ giương oai như khi   bà cụ Đường.
"Kể cả cô   quan cũng   chuyện cướp nước tiểu vô lý  nhớ.”
Bà lão gầy gò lấy hết can đảm, bà  lỡ hứa với   , gánh  hai thùng nước tiểu   là bà  sẽ  năm hào.
Cháu trai của bà  đang đợi bà  dùng năm hào để mua thịt cho nó đấy.
Đường Niệm Niệm nghiêng  sang một bên,   chặn tầm  của bà cụ Đường, cô rút một đồng từ trong túi  dúi cho bà lão gầy gò.
"Thế   ?"
Đường Niệm Niệm  tính hỏi han bà , cô  thích bắt nạt  nghèo.
Quần áo của bà lão chằng chịt mụn vá, khuôn mặt vàng vọt,  lẽ gia đình bà  nghèo lắm, bà  thật sự cần đến hai thùng nước tiểu .
Con  khi  dồn đến bước đường mà việc sống thôi cũng là một loại khó khăn thì   thể yêu cầu họ đề cao lễ nghĩa , như  là  khó họ .
Điều quan trọng nhất là Đường Niệm Niệm thật sự    cự cãi vì hai thùng nước tiểu, cô cảm thấy mất mặt.