Quả nhiên, phía  một sườn núi nhỏ,  thể mơ hồ thấy  Liễu Tịnh Lan, còn  một  đàn ông mặc quân phục màu xanh lục, cao gầy đĩnh đạc,  thấy rõ mặt.
Hai  vẫn duy trì một  cách nhất định,  hề  bầu  khí mờ ám, Đường Niệm Niệm đặt tay lên môi suỵt một cái, để các bạn nhỏ yên tĩnh ,  bảo Bách Tuế qua đó thám thính.
Bách Tuế   ngóng một lúc  nhanh chóng trở về.
“Gâu... Người đàn ông   tìm cô,  phụ nữ  xa đó  chịu giới thiệu!”
Bách Tuế truyền đạt  ngắn gọn.
Đường Niệm Niệm nhíu mày,  đàn ông đó rốt cuộc là ai?
Cô lặng lẽ  một tiếng động vòng  phía  sườn núi, giọng của  đàn ông truyền tới: “Liễu Tịnh Lan, cô  ở Đường Thôn mấy tháng ,  vẫn   thiết với  trong thôn ?”
Người đàn ông đó chính là Chu Tử Nhân,    đến Đường Thôn hai ngày, vốn định bảo Liễu Tịnh Lan giới thiệu Đường Niệm Niệm để    quen, nhưng  phụ nữ   sức khước từ, lúc thì  Đường Niệm Niệm   ở huyện thành, lúc thì  tính tình của Đường Niệm Niệm  , tóm  đều là  chịu dẫn    gặp .
“Tư Nhân,   em ,  Đường Thôn  dã man, bọn họ giống hết thổ phỉ , Đường Niệm Niệm chính là thổ phỉ chúa, chị họ em  cô  đánh gãy tám cái răng, cả nhà chồng chị họ em cũng  Đường Niệm Niệm hành hạ cho sống  bằng chết, em lo lắng  sẽ  cô  quấn lấy!”
Mặt mày Liễu Tịnh Lan trắng nhợt, trong lòng hoảng loạn, vô thức   những lời trong lòng.
Cô  hiểu, vì  Chu Tư Nhân  tới Đường Thôn sớm như , còn  đến  đòi tìm Đường Niệm Niệm.
Rốt cuộc con khốn   rót bùa mê thuốc lú gì cho Chu Tư Nhân ?
Chu Tư Nhân nhăn mày, trong đầu hiện  khuôn mặt xinh  của Đường Niệm Niệm,    tin   như vây  là thổ phỉ chúa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-286.html.]
Hơn nữa cho dù tính tình  thật sự ,   cũng cần  tìm Đường Niệm Niệm,   bí dược của nhà họ Đường để cứu  họ.
Chu Tư Nhân  cao, dù lùn hơn Thẩm Kiêu một chút nhưng cũng  185, ở phương nam thì chiều cao như   thu hút sự chú ý, hơn nữa   cũng khá điển trai, mắt to mày rậm,  tuấn đàn ông, hơn nữa vẻ kiêu ngạo và cảm giác ưu việt   từ nhỏ khiến cho khí chất của   trở nên khác biệt.
Ngoài ,   còn mang đồng hồ, mặc quân phục và mang giày da, khác hẳn với  Đường Thôn.
Anh   đến Đường Thôn, đại đội trưởng   lệnh cho   trong thôn đừng trêu chọc tới Chu Tư Nhân, đặc biệt là các cô gái, tuyệt đối    những suy nghĩ  nên , nếu  lỡ xảy  chuyện gì, ông  sẽ mặc kệ.
“Quên ,   tìm đại đội trưởng!”
Chu Tư Nhân mất kiên nhẫn, từ nhỏ     tính đại thiếu gia, giống như  họ Chu Tư Lượng, đều bá đạo,  một   hai, còn coi  là trung tâm,  thể dành chút kiên nhẫn với Liễu Tịnh Lan, là   nể tình.
“Em dẫn   gặp,  liền bây giờ luôn!”
Liễu Tịnh Lan luống cuống, gia thế của cô     là gì so với nhà họ Chu.
Sau khi trọng sinh về, cô  dựa  vài  ‘gặp mặt ngẫu nhiên’, mới miễn cưỡng  bạn bè với Chu Tư Nhân, nhưng cũng chỉ là quan hệ bình thường.
Cho dù Chu Tư Nhân tìm Đường Niệm Niệm là vì mục đích gì,  cuối cùng trở thành Chu phu nhân,  là cô !
Vân Mộng Hạ Vũ
Liễu Tịnh Lan cắn môi, cô    định Chu Tư Nhân ,  đàn ông   tính tình đại thiếu gia,  giận là giận, cô   dỗ dành thật .
“Tìm   gì? Liễu Tịnh Lan cô  ngứa da ?”
Đường Niệm Niệm trực tiếp bước ,  tay là một nắm cỏ  mới nhỏ, còn dính cả đống bùn, trong bùn còn  một con giun mập mạp to bự đang quằn quại.
Cô ném đại một cái, nắm cỏ   bay về phía Liễu Tịnh Lan, ngay giữa mặt.