Đường Niệm Niệm lười suy nghĩ, cô xếp rương  gọn gàng, rời khỏi  gian  ngủ, còn đặt báo thức, mười giờ sáng,  thành kéo máy  vớ.
Ngủ một giấc tới mười giờ, Đường Niệm Niệm rửa mặt sơ qua,  tới nồi lấy một đĩa cơm chiên trứng—bữa sáng do bà cụ Đường chuẩn .
Hạt cơm  bọc trong trứng vàng, còn  chút hành lá thái nhỏ,   mắt   ngon miệng, bà cụ Đường cho  ít nhất hai quả trứng, Đường Niệm Niệm  hài lòng, bây giờ bà cụ  tay càng lúc càng hào phóng.
Trong kho báu của nhà họ Đường   nhiều vòng vàng, qua một  thời gian nữa cô  lấy  hai chiếc cho bà cụ nhỏ, bà  chắc chắn  vui.
Cô  pha một cốc sữa mạch nha, ăn xong bữa sáng,  tùy tiện lau miệng,  lái xe  thành,  đường còn bắt gặp đại đội trưởng, ông  còn  kịp hỏi.
“Cháu  kéo máy  vớ!”
Đường Niệm Niệm  chủ động , đại đội trưởng kích động, tay run rẩy, ánh mắt  cô còn hiền từ hơn cả bà cụ Đường.
“Bé Niệm nhớ  đường cẩn thận đấy,  vội, cứ  từ từ.”
Giọng của đại đội trưởng ngọt giống như  ăn một cân mật ong,  ngấy  ngọt, còn kéo sợi.
“Vậy ngày mai cháu .”
Đường Niệm Niệm  xe, tối hôm qua ngủ  ngon, nếu  vội,  cô trở về nhà ngủ.
Vẻ hiền từ dịu dàng  mặt đại đội trưởng lập tức biến mất, hai chân bắt chéo, vén tay áo, cứng rắn xoay đầu xe của Đường Niệm Niệm .
“Bây giờ  kéo ngay, mau lên!”
Đại đội trưởng cộc cằn , nếu là con ruột của ông ,  sớm  ông  quất m.ô.n.g .
Rõ ràng  ông  chỉ đang  khách khí, còn tin thật, hiện tại ông  ước gì ba mươi chiếc máy  vớ   thể mọc cánh tự  bay về,   chờ  tới ngày mai?
Đường Niệm Niệm nghiến răng, nếu đây   bác ba ruột của cô, cô  sớm vung nắm đ.ấ.m .
“Bác ba, bác thật dối trá!”
Đường Niệm Niệm tức giận  dỗi một câu, lái xe rời .
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-296.html.]
“Cháu chạy nhanh lên một chút, đừng kéo dài thời gian!”
Đại đội trưởng  phíaa  hét, ông  cũng coi như  hiểu rõ,  thể quá khách khí với cô nhóc  ,  hòa nhã một chút là cô lên mặt ngay!
Đường Niệm Niệm  để ý tới ông , nhưng tốc độ rõ ràng  nhanh hơn,  bao lâu   khuất bóng.
“Bầu trời khu giải phóng là bầu trời trong xanh, nhân dân khu giải phóng  thích...”
Đại đội trưởng chắp tay  lưng, bước chân sáo, ngâm nga một bài hát, vui vẻ   việc.
Cùng lắm là tới buổi tối là ông   thể  thấy máy  vớ  yêu !
Tâm trạng của đại đội trưởng hiện tại, còn kích động hơn cả năm đó  rước vợ , ngay cả những chuyện  xa của nhà họ Tề cũng   ảnh hưởng tới tâm trạng   của ông .
Hai vợ chồng nhà họ Tề  tới  công,  là hôm nay  gả con gái, gả Tề Quốc Xuân cho một  trong thành, còn là chủ nhiệm của Cát Vĩ Hội—một vị quan lớn.
Những ngọn cỏ đầu tường trong thôn lập tức  xe,  nịnh bợ nhà họ Tề.
Đại đội trưởng chỉ lạnh lùng , cảm thấy những  đó thật ngốc, Cát Vĩ Hội  ai là   chứ?
Hơn nữa chủ nhiệm   là cưới Tề Quốc Xuân,    bà mối  sính lễ, thậm chí còn   tiệc rượu, cũng  tới rước dâu, để Tề Quốc Xuân tự  đưa tới cửa, đây là rước dâu  là nạp  đây?
Người  hiểu lễ nghĩa như , cho dù  là tổng thống, ông  cũng   .
Chỉ  mấy  kiến thức hạn hẹp như nhà họ Tề mới vui vẻ đưa Tề Quốc Xuân tới tận cửa, Tề Quốc Xuân cũng ngu ngốc, thật sự cho rằng bản   thành  cán bộ phu nhân, mặt mày hớn hở   thành.
Sau  sẽ  lúc cô    thôi.
Mặc dù đại đội trưởng  đoán  chủ nhiệm    mối nhân duyên , nhưng cũng  ngờ Tề Quốc Hoa sẽ nhẫn tâm như , đẩy em gái ruột  hố lửa, ông  cho rằng chủ nhiệm   lẽ  lớn tuổi hoặc là tính tình  .
“Lần  nhà họ Tề  lên mặt , con rể chính là chủ nhiệm trong thành đấy,   nhà họ Tề đó , chủ nhiệm  đồng ý sẽ sắp xếp công việc trong đơn vị nhà nước cho Tề Quốc Hoa.”
“Tề Quốc Hoa  thật  dựa dẫm mà,   trong bộ đội ,  đầu liền dựa  chủ nhiệm, thật lợi hại!”
Các thôn dân tụ tập  với , bàn tán sôi nổi về nhà họ Tề.