"Trân Châu cô nhanh lên, lãnh đạo sắp đến !"
Đại đội trưởng vô cùng lo lắng chạy tới, ông  cố ý đổi  kiểu áo Tôn Trung Sơn chuyên mặc khi đến công xã họp, tóc cũng chải chuốt tỉ mỉ, râu ria cũng cạo sạch sẽ, hôm kết hôn ông  cũng   chú ý như thế.
"Thím hai, thím nhất định sẽ  !"
Đường Niệm Niệm động viên thím hai, chỉ là vẻ mặt cô   biểu cảm gì, giọng điệu cũng   nhiều tình cảm, Tuyên Trân Châu cũng  nhận  cổ vũ bao nhiêu, bản  hít sâu một , liền theo đại đội trưởng  gặp lãnh đạo.
Công xã phái năm  tới, bí thư công xã và trưởng trấn đều đến, đại đội trưởng  ở cửa thôn nghênh đón, trong lòng kích động, chân thì run rẩy, ở đằng xa  vươn tay chào đón.
“Mấy lãnh đạo vất vả ,  uống chén   nhé?"
"Không uống, trực tiếp  xem máy  vớ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Lãnh đạo công xã cũng rất chờ mong, công xã bọn họ   nhà máy nào  hồn, nếu như nhà máy vớ Đường Thôn  thể  thành lập thì về   huyện thành họp, bọn họ cũng  thấp hơn các công xã khác một đầu.
Một đoàn  đến nhà ăn, ngoài cổng  treo bảng hiệu ——
"Nhà máy vớ Hồng Vân Đường Thôn."
Cái tên  là do đại đội trưởng lấy, lấy hài âm may mắn.
Những  lãnh đạo của công xã tiến  xưởng, ba mươi máy  vớ  bày biện chỉnh tề, ngay ngắn trật tự, bọn họ khẽ gật đầu, mặt lộ vẻ hài lòng.
Đại đội trưởng long trọng giới thiệu Tuyên Trân Châu, "Cô  là chủ nhiệm xưởng nhà máy vớ Hồng Vân, năng lực kỹ thuật tương đối mạnh, tiếp theo đồng chí Tuyên Trân Châu sẽ trình bày máy  vớ kiểu mới của nhà máy vớ Hồng Vân chúng  cho các vị lãnh đạo !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-305.html.]
Tuyên Trân Châu hít một  thật sâu, vươn tay  bắt tay với các vị lãnh đạo, tim cũng dâng lên tới cổ họng, bắt tay năm lãnh đạo xong, bà  giống như  mơ, cưỡi mây lướt gió  đến  máy  vớ, bắt đầu thể hiện.
Sau khi máy móc  khởi động lên, Tuyên Trân Châu hết sức chăm chú bắt đầu dệt vớ, bà  cũng  còn khẩn trương nữa, thuần thục điều khiển máy móc, những  lãnh đạo   chớp mắt,  nhanh một chiếc vớ   dệt thành.
Tuyên Trân Châu  dệt mấy cái nữa, tốc độ chí ít  nhanh gấp đôi so với máy  vớ bình thường.
Những  lãnh đạo mỗi  cầm một cái vớ, cầm nắm, kéo kéo một cái, còn soi  ánh đèn, biểu cảm càng ngày càng hài lòng, chất lượng và màu sắc của chiếc vớ  cũng  tệ, tốc độ còn nhanh hơn.
"Rất , đồng chí Đường Mãn Sơn,   đại đội Đường Thôn các    ."
Bí thư công xã luôn miệng tán thưởng, đại đội trưởng miệng  khép  , ông    khiêm tốn, nhưng cơ miệng  khống chế nổi, nở rộng sang hai bên.
"Toàn bộ đều nhờ các lãnh đạo ủng hộ và chỉ điểm!"
Đại đội trưởng khiêm tốn  một câu,  dám nhận hết công lao.
Cơm trưa sắp xếp ở nhà đại đội trưởng, đại đội trưởng cùng Đường Mãn Đồng tiếp khách, Đường Niệm Niệm sai Cửu Cân đưa chút thỏ rừng và gà rừng qua đó, đại đội trưởng còn  cô  gặp lãnh đạo nhưng cô  đồng ý.
Cô  thích liên hệ với cán bộ nhà nước, giở giọng,  lời khách sáo, còn   mặt mà  chuyện, phỏng đoán tâm tư lãnh đạo, ăn một bữa cơm cũng sẽ  tiêu hóa nổi.
Sau khi những  lãnh đạo công xã ăn cơm xong, đều hài lòng mà về, tháng  mới  thể  thành thủ tục nhà máy vớ Đường Thôn, trong  thời gian  Đường Niệm Niệm để Tuyên Trân Châu phụ trách huấn luyện công nhân viên chức.
Hơn nữa những ngày gần đây, ngưỡng cửa nhà đại đội trưởng và nhà họ Đường đều sắp  các thôn dân đạp bằng.
Đều xách theo đồ vật tới cửa,  cơ bản là trứng gà, tới vì công việc ở nhà máy vớ.
Đường Niệm Niệm  dặn   trong nhà, ngay cả một cọng rau xanh cũng  thể lấy, bà cụ Đường chấp hành  , tất cả đồ vật xách đến đều trả về nguyên si.