Chu Tư Nhân  kịp phòng , liền lùi  mấy bước, thiếu chút nữa  té nhào, tính tình thiếu gia của   bỗng nhiên trỗi dậy,  đưa tay đánh , nhưng khi  rõ là Đường Mãn Kim thì  thả tay xuống.
Đối phương là cha của  yêu,    khách sáo một chút.
“Bác trai, con thật sự  thích Đường Niệm Niệm, thật lòng  cưới em , xin hãy cho con một cơ hội…”
Giọng điệu của Chu Tư Nhân vô cùng thành khẩn, nhưng Đường Mãn Kim  càng nổi giận hơn, vung mạnh nắm đấm.
“Cho  cơ hội cái rắm, cái thằng lưu manh    hổ như  nào  ý , chỉ  hủy hoại thanh danh của con gái ,  đánh c.h.ế.t !”
Đường Mãn Kim nổi giận, dùng cả tay lẫn chân, chuẩn  hung hăng dạy dỗ tên lưu manh thối .
Ông     cảm nhận  Chu Tư Nhân thật lòng thật     yêu của con bé Niệm,  mặt     một màn như , chính là đang  hỏng thanh danh của con bé Niệm, mặc kệ con bé Niệm  đồng ý  ,  ngoài đều sẽ  con bé Niệm    phận, thông đồng với đàn ông.
Nếu Chu Tư Nhân  thật lòng thì nên mời bà mối tới cửa cầu hôn, chứ  nên bày  một màn như ,  một bó hoa dại  đáng bao nhiêu tiền mà  cưới con bé Niệm nhà ông , thật    hổ!
Sức của Đường Mãn Kim lớn, nhưng dáng   cao bằng Chu Tư Nhân, với  ông    là  học võ, lúc đầu ông  chiếm  ưu thế, nhưng  khi Chu Tư Nhân phản ứng kịp  áp chế  ông .
Dù  Chu Tư Nhân cũng từng luyện võ, dư sức đối phó với Đường Mãn Kim.
“Bác trai dừng tay  , con thật sự thích…”
Chu Tư Nhân vô cùng thiếu kiên nhẫn, đồ nhà quê nông thôn      hiểu tiếng ,    giải thích  nhưng vẫn dây dưa  ngớt với  .
Nếu   nể mặt Đường Niệm Niệm,   sớm  đánh tên nhà quê  răng rơi đầy đất!
Một cánh tay trắng gầy bắt lấy cổ tay Chu Tư Nhân,   nhất thời  động đậy .
Là Đường Niệm Niệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-317.html.]
“Cha tránh sang một bên !”
Đường Niệm Niệm kêu Đường Mãn Kim tránh , cô  tự  dạy dỗ  .
Đường Mãn Kim  lời lùi sang một bên, nhưng vẫn  lấy cuốc ở trong ruộng,  đó  về, một khi tên lưu manh thối  dám  tay đánh con bé Niệm, ông  sẽ vung cuốc.
“Niệm Niệm!”
Chu Tư Nhân còn  nhận   gì  đúng, cho là Đường Niệm Niệm cũng  ý với ,   nở nụ  kêu lên một tiếng, gọi tên của Đường Niệm Niệm vô cùng  mật.
“A… Đường Niệm Niệm, em  gì ?”
Nụ   mặt Chu Tư Nhân  một nắm đ.ấ.m đánh tan.
Đường Niệm Niệm đ.ấ.m một cú, ngay  đó  thêm một cú, dù Chu Tư Nhân từng luyện võ, vóc dáng cũng cao, nhưng chẳng chịu nổi mười chiêu của cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không  mắt , bà đây đang dạy dỗ cái tên ngu xuẩn tự cho  là đúng như  đó,  nghĩ  là ai hả? Anh thích thì ? Anh cho rằng chỉ cầm một bó hoa,  vài câu thích  đáng tiền thì   tỏ vẻ kinh ngạc vì  yêu   đó đồng ý hả? Anh cho  là nhân dân tệ,   đều  thích  ?”
Đường Niệm Niệm tay đ.ấ.m chân đá, nhưng  còn chút sức lực nào.
Chu Tư Nhân  cô áp chế,   chút lực phản kháng, chỉ  thể ôm đầu, tránh  những chỗ quan trọng.
“Đường Niệm Niệm,  thật sự  thích em, cho dù em   ý với  thì cũng  cần động tay như  ?”
Chu Tư Nhân tức giận đến cắn răng, sự yêu thích đối với Đường Niệm Niệm cũng phai nhạt   nhiều.
Dù Đường Niệm Niệm  xinh , nhưng tính tình  như , còn  khuynh hướng bạo lực,  chủ lớn nhà họ Chu như    hầu hạ nổi cơ chứ.
“Anh  dám   tạo một màn như  là   ý đồ  nào ? Chu Tư Nhân,   rõ,  cầm một bó hoa như thế, thổ lộ  mặt nhiều  như , mấy  tám chuyện bên ngoài sẽ  Đường Niệm Niệm  tùy tiện,  chịu yên  ở trong nhà, dù   quan tâm đến danh tiếng của  nhưng  ghét   khác hãm hại, Chu Tư Nhân,   phạm  điều cấm kỵ nhất của !”
Một câu của Đường Niệm Niệm  đ.â.m toạc âm mưu thâm độc của Chu Tư Nhân.