Đường Niệm Niệm  bắt nồi lên    bên ngoài.
Cô  đến nông trường để xem Đường Ngũ Cân, Liễu Tịnh Lan và mấy kẻ cặn bã khác, nếu nhóm  cặn bã  sống   , tâm tình của cô sẽ  hơn vài phần.
Đường Niệm Niệm chậm rãi đạp xe, đến chỗ ngã ba cô  thấy Tề Quốc Hoa đang khập khiễng bước ,  bóng lưng   gầy đến mức gió thổi cũng  thể quật ngã, bả vai lõm xuống,  đường vô cùng gian nan.
Kẻ mất nết   ở nhà nghỉ ngơi mà   thành  gì?
Đường Tề Quốc Hoa  là hướng  thành,   còn đang lết một cái chân tàn, tất nhiên là  chuyện quan trọng.
Đường Niệm Niệm dừng xe , ánh mắt   xa, nhưng cũng  để ý lắm,  đạp xe chạy về phía nông trường.
Tề Quốc Hoa  thành vì  tìm Hà Chí Thắng. Vốn    thể gọi điện thoại nhưng nếu  gọi điện thì   tìm đại đội trưởng để lấy chìa khóa. Anh    cho Hà Chí Thắng biện pháp  thế nào để bắt Đường Niệm Niệm tới tay,  thể để  đại đội trưởng  .
Vậy nên   quyết định   trong thành, gặp mặt  cho Hà Chí Thắng.
Về phần Dương Hồng Linh,     còn trông cậy gì nữa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bản  Liễu Tịnh Lan còn khó bảo , cô  tới nông trường cải tạo. Còn cha  Dương Hồng Linh chỉ là công nhân bình thường, căn bản  thể nhờ vả .
Hà Chí Thắng là hy vọng cuối cùng của  , mặc kệ  dùng biện pháp gì,   bắt buộc  thành công!
Mặc dù Tề Quốc Hoa đang  mệt, nhưng   vẫn cố gắng chống đỡ, từng bước  về phía , cách Đường Thôn ngày càng xa.
Đường Niệm Niệm đạp xe tới nông trường, mưa  mới ngừng,  nông trường   ai  việc, tất cả đều đang ở nhà nghỉ ngơi.
Hiện tại đang là buổi chiều, khu nghỉ ngơi im ắng,  nhiều  đều đang ngủ trưa,  một vài phụ nữ trung niên thì đang tụ tập ở chỗ vòi nước để giặt quần áo, thuận tiện tám chuyện với  chuyện  nông trường.
"Tối hôm qua chắc lão Chu và lão Hà cùng tới tìm ả điếm  chơi  ?"
"Chị họ của ả đĩ điếm  tới, cũng dâm đãng giống như cô  , tiếng kêu phóng túng ngày hôm qua lớn đến mức mười dặm xung quanh đều  thấy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-332.html.]
" thấy đàn ông trong nông trường , mười  thì  đến chín  chơi qua hai con đĩ đó , hừ!"
Mấy  đàn bà đều lộ  thần sắc xem thường, dùng sức vò quần áo, giống như trút giận lên  mấy ả điếm trong miệng bọn họ.
Lỗ tai Đường Niệm Niệm  thính, tuy cô   xa nhưng vẫn  rõ mồn một.
Đĩ mà mấy  đàn bà đó mắng chắc chắn là Liễu Tịnh Lan.
Xem  Liễu Tịnh Lan    buông bỏ, cho phép phóng thích  bộ bản tính chân thật của , hơn nữa còn kéo Dương Hồng Linh xuống nước theo. Ái chà, thật đúng là tình chị em tương  tương ái mà.
"Kìa, thấy ,   đàn ông  tìm đĩ đó. Một ngày  chịu  việc mà chỉ   mấy chuyện    hổ!"
Một  đàn bà nghiến răng nghiến lợi mắng, giống như gã đàn ông  tìm ả điếm  là đàn ông của bà  .
Những  đàn bà khác cũng vô cùng tức giận, cũng   là bọn họ tức giận Liễu Tịnh Lan  là những gã đàn ông  nữa.
Đường Niệm Niệm nhất thời nổi lên hứng thú, cô chạy đến bên cạnh cái lều, chuẩn   lén một cách quang minh chính đại.
Cửa lều nơi Liễu Tịnh Lan ở chỉ khép hờ, một  đàn ông đầu trâu mặt ngựa cầm theo một túi bánh trứng gà đẩy cửa bước .
"Không    em  thích bánh trứng gà ,   mua  , tâm can bảo bối của ,  nhớ em c.h.ế.t mất!"
Người đàn ông  thấy Dương Hồng Linh đang   giường, nhưng do dù  thấy thì gã cũng  để ý.
Trong nông trường long ngư hỗn tạp, chủ yếu đều là những  tới lao động cải tạo, những thứ như tam quan căn bản đều  tồn tại.
Liễu Tịnh Lan chỉ mặc một chiếc áo mỏng manh, nút thắt lỏng lẻo, độ lộ một mảnh da trắng nõn nà, đầu tóc rối bời, khóe mắt kiều mị, bộ dáng phong tình vạn chủng, câu dẫn đàn ông đến mức khiến gã hưng phấn vô cùng, ôm cô  mà  ngừng kêu tâm can bảo bối.
"Gấp cái gì, để em ngủ một lát."
Liễu Tịnh Lan ỡm ờ đối phó gã , tuy rằng cô   vô cùng quyến rũ, nhưng đáy mắt  tràn đầy sự chán ghét.
Cô   từng nghĩ đến một cuộc sống như thế . Vốn dĩ cô   gả cho Chu Tư Nhân, trở thành Chu phu nhân   hâm mộ mới .