"Chưa từng gặp qua  nào da mặt dày như hai chị em nhà , ngay trong cùng một gian phòng, ôi trời ơi... Giữa ban ngày ban mặt, từ sáng sớm đến tối mờ cũng  chịu dừng , một chút cũng  kiêng kỵ, chúng  ở bên cạnh mà cũng  mắc cỡ  cho họ."
"Lãnh đạo nông trường mặc kệ ?"
Từ Kim Phượng hận  thể đánh c.h.ế.t Liễu Tịnh Lan, ước gì lãnh đạo nông trường  thể bắt cô   thị chúng.
"Quản cái rắm, quan hệ của bọn họ với Chu Bái Bì  !"
Giọng điệu đối phương khinh thường hừ một tiếng,  nọ đè thấp âm thanh , : "Người đàn ông trong nông trường , ít nhất  chín mươi phần trăm  từng ngủ với mấy ả    hổ . Một  ăn tới năm quả trứng gà, trời ạ, ngay cả nhà giàu   cũng  ăn  như , ngủ một cái là dễ dàng   bao nhiêu là đồ, ăn nhiều cũng  thấy đau lòng."
"Hừ... Sao ông trời   đánh c.h.ế.t kẻ    hổ  !"
Từ Kim Phượng  sắp tức c.h.ế.t ,  còn thiên lý gì nữa mà, đàn bà dâm đãng  mà còn  thể sống sung sướng như , ngay cả địa chủ ngày  cũng   sống thoải mái như thế .
Hai     chuyện điện thoại  mắng, nếu   tiền gọi điện mắc, hai  các bà còn  thể mắng thêm vài tiếng nữa. Từ Kim Phượng  dặn đối phương chăm sóc  cho Đường Ngũ Cân, còn : "Bà giúp  khuyên nhủ con bé, đừng nghĩ tới Mắt Kính Nhỏ nữa, tĩnh dưỡng cơ thể cho ,   sẽ tìm  một  đàn ông  hơn."
"Mỗi ngày  đều khuyên!"
Mặc dù ngoài miệng  phụ nữ nông trường đáp  , nhưng trong lòng   ngừng chửi rủa,  thấy  phụ nữ nào  ngu xuẩn  ti tiện như Đường Ngũ Cân, tự  đưa tới cửa,  trâu  ngựa cho Mắt Kính Nhỏ,  đến mệt c.h.ế.t mệt sống, cái gì cũng   , ngược  còn khiến cơ thể hư tổn.
Còn  thể  gì với Đường Ngũ Cân nữa?
Bà  cũng lười khuyên, chỉ tổ lãng phí nước miếng, Đường Ngũ Cân   cũng   .
Nếu   vì năm đồng tiền, bà  cũng lười chăm sóc loại  ngu xuẩn thế .
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi cúp điện thoại,  đàn bà nông trường tên là thím Trương chậm rãi  về phía túp lều của Đường Ngũ Cân, buổi tối bà  còn  hầm một chén trứng gà đường đỏ cho Đường Ngũ Cân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-347.html.]
Từ Kim Phượng gửi đến năm mươi quả trứng gà, hai cân đường đỏ. Bà  lấy hai mươi quả trứng gà, một cân đường đỏ, còn  để cho Đường Ngũ Cân ăn, thím Trương cảm thấy bà  vẫn là   lương tâm, nếu đổi thành những  khác, tuyệt đối sẽ lấy cho  hơn phân nửa.
Sắc mặt Đường Ngũ Cân trắng bệch,   chút sức sống  ở  giường, cô  vẫn  nhúc nhích,  giống như tử thi.
Từ  khi cô  trở về từ trạm y tế thì luôn là cái dạng , nếu thím Trương  tới chăm sóc cô , ngay cả nước cô  cũng  uống, tròng mắt  chuyển động, nếu   n.g.ự.c vẫn còn phập phồng thì   khác biệt gì với xác chết.
"Ăn cái  ,    cháu gọi điện tới đây, để thím khuyên cháu nghĩ thoáng hơn một chút, bồi bổ cơ thể cho ,  đó tìm một  đàn ông lương thiện mà gả, cha  cháu vẫn nhớ tới cháu đấy, mau ăn !"
Thím Trương  bộ dạng  của cô  cũng  chút thương hại, bà  đem một chén trứng gà hầm đường đỏ tới đặt lên bàn, đỡ Đường Ngũ Cân lên để đút cho cô  ăn.
Khi chạm  mảnh xương cốt rắn chắc  lưng Đường Ngũ Cân, một chút thịt cũng  , thím Trương  khỏi lắc đầu, hạ quyết tâm    dạy  con gái, tuyệt đối  thể ngu xuẩn giống  .
Đường Ngũ Cân nuốt từng ngụm từng ngụm chén trứng gà hầm đường đỏ, thím Trương lau mặt cho cô ,  đó đỡ cô   xuống    bên ngoài rửa chén.
"Hà Quốc Khánh đang ở  ?"
Đường Ngũ Cân mở miệng, âm thanh khàn khàn như hai tờ giấy thô ráp ma sát  .
Thím Trương nhăn mày ,  biến thành cái dạng   mà còn nhớ thương kẻ vương bát đản lòng  hiểm độc như Mắt Kính Nhỏ  , thật ngu hết thuốc chữa mà.
"Mỗi ngày đều ở trong phòng của Liễu Tịnh Lan."
Thím Trương ăn ngay  thật, Hà Quốc Khánh   việc, mỗi ngày đều tới chỗ Liễu Tịnh Lan chơi bời, đến thể diện cũng  cần nữa.
Biểu tình của Đường Ngũ Cân vô cùng bình tĩnh, câu trả lời  ngoài ý .
"Thím Trương, giúp cháy gửi lời tới  cháu,  rằng cháu xin  bà."