Lòng Đường Niệm Niệm ấm áp hơn  nhiều, ánh mắt  Đường Mãn Ngân cũng dịu dàng hơn, giọng  cũng nhẹ nhàng, cô trấn an:
“Không cần   về thôn, cứ  việc như bình thường, sẽ  xảy  chuyện gì cả.”
Thẩm Kiêu cũng bảo đảm: “Có cháu ở đây, sẽ  xảy  chuyện gì .”
“Cũng   ngày nào  cũng ở Chư Thành, nước xa  cứu  lửa gần,  hiểu cái rắm!”
Đường Mãn Ngân to gan, dám nạt Thẩm Kiêu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi nạt xong, ông  mới phản ứng , lòng trùng xuống, mồ hôi lạnh rơi lộp bộp, ánh mắt né tránh,  dám  Thẩm Kiêu.
Vừa  ông  chắc chắn choáng váng đầu óc, nếu    nạt nộ Tiểu Lang chứ?
Cho ông  mười cái gan chó, ông  cũng  dám nữa!
Đường Kiến Quốc  khuyên vài câu,  chuyện  nghiêm trọng tới mức như thế, nhưng   còn  kịp lên tiếng,  lầu  truyền tới tiếng của thím giữ điện thoại.
“Đường Mãn Ngân, xưởng trưởng gọi điện thoại!”
“Tới ngay!”
Lòng Đường Mãn Ngân  trùng xuống, chạy xuống lầu nhận điện thoại.
“Bé Niệm  ở đó ?”
Trong điện thoại truyền tới giọng của xưởng trưởng Vũ vô cùng nghiêm túc, khiến Đường Mãn Ngân càng lo lắng bất an hơn, mồ hôi lạnh  túa , nom nớp lo sợ : “Có,  tới đây.”
“Mọi  đều tới đây , tới văn phòng ,  của công an tới!”
“Công... Công an?”
Hai mắt Đường Mãn Ngân tối sầm , lảo đảo một cái, suýt nữa té ngã.
Xong  xong , công an cũng tới , nhất định là tới bắt Lục Cân và bé Niệm,  , ông   dẫn cháu gái trốn , trốn về thôn là an .
“Hà Chí Thắng  chết, công an tìm bé Niệm để  thêm tình hình, đừng lo lắng, chỉ  theo trình tự thôi.”
Giọng  của xưởng trưởng Vũ lộ rõ sự hưng phấn,   khi  công an  Hà Chí Thắng  chết, ông  còn suýt chút nữa kêu thư ký đốt vài xâu pháo ăn mừng.
Ông trời  mắt mà, thế mà khiến loại tai họa như Hà Chí Thắng c.h.ế.t .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-373.html.]
“Đã... Đã chết?”
Đường Mãn Ngân máy móc lặp  lời xưởng trưởng Vũ , hồn cũng bay lên trời.
Sao  c.h.ế.t ?
Chẳng lẽ  bé Niệm g.i.ế.c chết?
Phi, phi phi... Đại cát đại lợi!
Đường Mãn Ngân vội vàng ném  những suy nghĩ  nên   khỏi đầu, bé Niệm chỉ là một cô gái nhỏ,   thể  năng lực g.i.ế.c , tuyệt đối   khả năng.
“Xưởng trưởng,  lập tức dẫn  tới!”
Đường Mãn Ngân ép bản   bình tĩnh trở , nhưng  nhanh  đó  vui mừng, tai họa là Hà Chí Thắng  chết, cháu gái an , ông   cần   về Đường Thôn trồng trọt, ông  giữ  công việc chính thức !
Đường Mãn Ngân hưng phấn vô cùng, cổ họng   ngứa ngáy,   hát vang một khúc ca.
 ông  cố kiềm xuống, dù  Hà Chí Thắng cũng  chết, ông   thể biểu hiện quá vui , nên thu  một chút.
Đường Mãn Ngân chạy chậm lên tầng,  về phòng, thần bí đóng cửa , nhỏ giọng : “Hà Chí Thắng  chết, công an tìm chúng  hỏi chuyện.”
“Đã chết? Chết như thế nào?”
Đường Niệm Niệm thể hiện vẻ khiếp sợ vô cùng phù hợp, ánh mắt khó tin, còn : “Không thể nào, tối hôm qua bọn cháu còn cùng  ăn tối đấy, chủ nhiệm Hà đang bừng bừng sức sống, vô cùng .”
“Chết thật , xưởng trưởng Vũ  công an , mau tới văn phòng xưởng trưởng thôi.”
Đường Mãn Ngân cũng   vì  Hà Chí Thắng chết, trong lòng vô cùng ngứa ngáy.
Một  đang yên lành  đột nhiên  c.h.ế.t ?
Chẳng lẽ ông trời mở mắt, đánh c.h.ế.t tên khốn ?
Ngoại trừ Đường Đan Đan, tất cả   đều tới văn phòng xưởng trưởng.
Xưởng trưởng Vũ đang tiếp công an, thật  là  quen, Ngụy Chương Trình và đồng nghiệp của  .
Nhìn thấy Thẩm Kiêu, ánh mắt Ngụy Chương Trình lóe lên, trong lòng cũng hiểu đại khái, nhưng vẫn   theo trình tự.
Lúc năm giờ sáng   nhận  điện thoại từ cục trưởng, cũng  Hà Chí Thắng  chết, còn c.h.ế.t vô cùng thảm,  thuộc hạ của Hà Chí Thắng phát hiện.
Ngụy Chương Trình vốn tính nóng, sáng sớm tinh mơ quấy rầy giấc ngủ của  , cho dù đối phương  là cục trưởng cũng    mắng cho vài câu, nhưng khi  tin Hà Chí Thắng  chết, lửa giận cũng biến mất, vui mừng dẫn đồng nghiệp  điều tra vụ án.