Đại đội trưởng gọi điện thoại đến thôn của Tề Quốc Tú, kêu đại đội trưởng bên  báo cho Tề Quốc Tú  thành phố nhận tro cốt của em trai, chuyện còn  ông  mặc kệ.
Ông  còn  báo tin  cho bác hai gái nữa!
Bà cụ Đường  ở  phân xưởng, chắp tay  lưng, nét mặt vô cùng nghiêm túc, đôi mắt còn sắc bén hơn cả mắt chim ưng, bà   chằm chằm  công nhân kỹ thuật đang  việc với ba mươi máy dệt vớ,  ai dám hó hé gì  mí mắt của bà .
Đại đội trưởng kêu bà  , trong phân xưởng ngập tràn âm thanh máy móc,  ồn ào,   chuyện cũng   rõ.
“Chết ? Chết thế nào?”
Giọng  của bà cụ Đường cao lên, mặt mũi ngập tràn hưng phấn.
“Có  là do  chó cắn chết,   cũng  còn miếng thịt nào  hảo.”
Thật  đại đội trưởng   nghi ngờ, chó gì mà hung ác thế?
Còn hung ác hơn cả con ch.ó vàng do con bé Niệm nuôi nữa?
“Ông trời mở mắt , cắn  lắm, cắn c.h.ế.t tên khốn kiếp đó!”
Bà cụ Đường vỗ  đùi một cái chách, bà   che giấu chút vui vẻ nào, gần đây biểu hiện của ông trời thật  tệ,   bà  sẽ  mắng ông trời mắt mù nữa.
Bà cụ Đường  ngừng vui vẻ,  toe toét hớn hở trở về phân xưởng, còn chia sẻ tin  với  .
“Bị chó cắn c.h.ế.t , tim gan phèo phổi gì cũng  moi  ăn sạch, hà… ông trời cũng chịu mở mắt thật !”
Bà cụ Đường tự động thêm chút chi tiết nhỏ,  trong phân xưởng đều giật ,  họ Tề đắc tội với Diêm Vương ?
Bằng  tại  cả một nhà đều c.h.ế.t hết ?
Còn c.h.ế.t thảm như ?
“May là Niệm Niệm hủy hôn với nhà họ Tề, loại gia đình xui xẻo như , ai ở cùng bọn họ đều gặp  xui xẻo!” Có  .
“Không sai,   Đường Mãn Điền  hàng xóm với nhà họ Tề,  chuyện đều  thuận lợi,  gì cũng  ,  khi dọn , ai u,  chuyện đều thuận lợi, cô  xem  đúng   ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-377.html.]
Người phụ nữ tên Thục Trân, là vợ của Đường Mãn Điền, cũng là công nhân kỹ thuật của nhà máy vớ.
“Sau khi dọn  là  tới nhà máy vớ  việc, em dâu  hai năm nay cũng  mang thai, gần đây thì mang thai,   đều do nhà họ Tề khắc nhà chúng , cả nhà xúi quẩy như , c.h.ế.t hết mới , ông trời  mở mắt thật !”
Nét mặt của Thục Trân tức giận bất bình,   chút đồng cảm nào với chuyện cả nhà họ Tề c.h.ế.t hết.
Sớm  nhà họ Tề xui xẻo như , nhà cô   sớm dọn nhà ,   chừng bây giờ bọn họ  khá giả hơn.
“Còn  cả con bé Niệm,  hủy hôn với Tề Quốc Hoa thì   công việc  lương 98 đồng,   nhất định là do Tề Quốc Hoa khắc con bé Niệm.” Có ai đó  phát hiện   điều ẩn giấu  đó.
Sắc mặt bà cụ Đường  đổi, dùng sức vỗ đùi, chửi bới: “Tên bệnh dịch Tề Quốc Hoa đó, đáng đời  chó cắn chết!”
Nếu   vì đính hôn với tên xúi quẩy đó,   chừng cháu gái  sớm lên  việc chính thức, trong nhà cũng sớm  cuộc sống .
“May là  nhà họ Tề đều  c.h.ế.t hết, mất  cả nhà  chổi , Đường Thôn chúng  nhất định sẽ ngày càng , mỗi ngày đều  ăn thịt.”
“Không sai, nhất định còn  hơn Chu Thôn!”
Mọi  tràn ngập lòng tin với tương lai, cũng  thảo luận nữa, ngập tràn cảm xúc, tập trung  trong công việc.
Bọn họ  kiếm nhiều tiền,  mỗi ngày  ăn thịt,  sống cuộc sống khá giả!
Còn về phần nhà họ Tề, c.h.ế.t thì  c.h.ế.t !
Không ai quan tâm Tề Quốc Hoa qua đời, cũng  ai than thở vì   một câu nào, chỉ  Tề Quốc Tú.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô  nhận  thông báo của đại đội trưởng trong thôn, cả  cô  đều rơi  bối rối, kiểu trạng thái bối rối ,  lẽ là khi   thông tin cái c.h.ế.t của cha  và em gái, cô  còn  khôi phục  từ trong đau khổ,  đó  thêm phần bối rối vì Tề Quốc Hoa qua đời.
Tề Quốc Tú tỉnh tỉnh mê mê,  cùng với chồng,  huyện thành nhận tro cốt của em trai.
Lúc chạng vạng tối cô  đến Đường Thôn, Tề Quốc Tú ở chỗ cảnh sát   đám  của Cát Vĩ Hội đang tán gẫu, chuyện em trai qua đời hình như  liên quan tới Đường Niệm Niệm.
Lại là con khốn Đường Niệm Niệm !
Tề Quốc Tú  lửa giận dồn lên não, cô  ôm hũ tro cốt, khí thế hung hăng chạy tới Đường Thôn,  tính sổ với Đường Niệm Niệm.
“Con khốn nạn Đường Niệm Niệm , mày  đây cho tao, hại c.h.ế.t em trai tao còn    hổ  sống tiếp? Mày ác độc như ,  hủy hôn , tiền cũng  bồi thường, nhưng mày vẫn  hại c.h.ế.t Quốc Hoa, mày  còn là con   ?”