"Chân mọc ở , ai mà , chừng qua mấy ngày nữa sẽ tự chạy về, gấp cái gì?"
Thẩm Kiêu lạnh lùng khinh bỉ , tới một bên cửa, mở cửa , biểu lộ vô cùng ghét bỏ.
"Được rồi, quấy rầy vợ chồng trẻ các !"
Ngụy Chương Trình đáp án, liền yên tâm, dậy rời .
Lúc tới cửa, nặng nề vỗ xuống vai Thẩm Kiêu, liếc mắt hiệu : "Cô Đường còn nhỏ, kiềm chế một chút đó!"
"Cút!"
Thẩm Kiêu một cước đá m.ô.n.g Ngụy Chương Trình, cạch một tiếng đóng cửa , cho chút mặt mũi nào.
Ngụy Chương Trình nhe răng, vỗ m.ô.n.g mấy cái, đầu thầm mắng về phía cánh cửa đang đóng chặt: "Thằng nhóc thối lớn nhỏ, đá mạnh như thế hả, xí!"
"Về thôi!"
Ngụy Chương Trình đến lầu nhà khách, kêu đồng nghiệp rời .
"Không tìm Chu Tư Nhân hả?"
Đồng nghiệp rõ ràng cho lắm, tìm Chu ?
"Bảo về thì về , nhiều như gì hả!"
Ngụy Chương Trình trừng mắt , đạp xe cực nhanh , đồng nghiệp ngạc nhiên mấy giây, cũng đạp xe theo.
Dù đều đội trưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-380.html.]
Trở cục công an, cục trưởng đang điện thoại của nhà họ Chu.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đang tìm, tạm thời còn tin tức, thủ trưởng, đồng chí Chu Tư Nhân tự chạy ngoài chơi ? Nếu ngài đến tìm bạn bè của đồng chí Chu Tư Nhân ngóng xem thử?"
Cục trưởng cố nén kiên nhẫn, tận lực khiến giọng thêm cung kính một chút, nhưng cây bút trong tay ông sắp ông bẻ gãy.
"Cục trưởng Quan, Tư Nhân xảy chuyện ở nơi quản lý, ăn với như ? thể khẳng định trăm phần trăm, Tư Nhân mất tích, tuyệt đối liên quan đến Đường Niệm Niệm Thẩm Kiêu, bắt bọn họ thẩm tra, liền tung tích của Tư Nhân!"
Trong điện thoại, ông cụ Chu khác với vẻ trọng ngày thường mà trở nên vô cùng nóng nảy xúc động.
Hai đứa cháu trai mà ông coi trọng nhất, một đứa tàn phế, ở trong bệnh viện oán trời trách đất, một đứa mất tích, tung tích rõ, rõ sống chết.
Dù là ông cụ Chu thường thấy sóng to gió lớn, cũng cách nào trấn định, trắng trợn uy h.i.ế.p cục trưởng.
Sắc mặt của cục trưởng Quan trầm xuống, nụ bên miệng biến mất, nghiêm mặt : "Thủ trưởng, bắt thì chứng cớ, là cục trưởng, nhất định nghiêm túc tuân theo kỷ luật, gương , Đường Niệm Niệm là bần nông, còn là giai cấp công nhân, Thẩm Kiêu là sĩ quan bộ đội, bọn họ phạm pháp, lý do bắt bọn họ, đó là phạm pháp."
"Đường Niệm Niệm là con gái nhà tư bản, Thẩm Kiêu cũng là con cháu của nhà tư bản, Quan Chính Thanh, bây giờ cánh của cứng cáp hả? Lời cũng hả?"
Giọng điệu của ông cụ Chu trở nên âm lãnh, cục trưởng Quan cũng là xuất quân nhân, từng lính tay ông .
"Thủ trưởng, Chính Thanh dám, nhưng thứ đều chứng cứ, việc Đường Niệm Niệm là con gái nhà tư bản mắt bất kỳ chứng cớ nào, hồ sơ của cô là thành phần trong sạch, ông nội của cô là hùng kháng Nhật, là con cháu hùng, về phần Thẩm Kiêu, là sĩ quan tại ngũ trong quân đội, nếu như thành phần vấn đề, thông qua thẩm tra chính trị?"
Cục trưởng phản bác lý cứ, khóe môi nhếch lên nụ giễu cợt.
Nhà họ Chu tính lắm, bắt ông mặt, chuyện đắc tội với khác thì ông , nhà họ Chu ở phía mát ăn bát vàng.
Ông cũng ngu như .
Huống hồ Chu Tư Nhân mất tích, liên quan gì đến ông , lúc nhà họ Chu cũng , bảo ông giám sát Chu Tư Nhân 24/7, nếu sớm thì ông sẽ nhốt Chu Tư Nhân ở cục công an, một bước cũng cho rời .