Ba bóng đen trong đêm,  lượt là Đường Niệm Niệm, Đường Mãn Đồng và cả Đường Kiến Thụ nhà đại đội trưởng.
“Cháu là con gái đêm khuya   ngủ, quậy phá cái gì? Mau trở về ngủ !”
Đường Mãn Đồng trầm mặt,   cháu gái dính tới chuyện , phụ nữ  thể so với đàn ông, xã hội bao dung quá thấp, phụ nữ chỉ cần  sai một việc nhỏ cũng     , nước miếng  thể dìm c.h.ế.t .
Bé Niệm là con gái giống như hoa,  thể dính  chuyện .
Đường Kiến Thụ cũng khuyên: “Niệm Niệm,  lời chú nhỏ , đừng đụng tới chuyện !”
Có   và chú nhỏ ở đây, mười ba hộ gia đình  chắc chắn sẽ  còn  sống yên  nữa.
Dù  từ lúc nhỏ khi   vẫn còn ở nhà của ông hai,  cùng chú nhỏ lên núi xuống nước, leo nóc nhà lật ngói,  thể  là hai bá vương của Đường Thôn, vô cùng quen thuộc với những chuyện .
“Hai  dự định  gì?” Đường Niệm Niệm thấp giọng hỏi.
Cô  thèm  về , báo thù  đích   thì mới thoải mái .
Vẻ mặt của hai chú cháu Đường Mãn Đồng trở nên ngượng ngùng, ngập ngừng : “Cháu là con nít mà hỏi nhiều như thế  gì, dù  cũng  khiến bọn họ sống  là  !”
Những hành động bỉ ổi của bọn họ cũng  thể  cho bé Niệm , sợ  dơ lỗ tai của cô nhóc.
“Cháu  về, hai   việc của hai , cháu  của cháu!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đường Niệm Niệm  dứt lời  nhảy  trong sân, chú cháu Đường Mãn Đồng còn  phản ứng kịp,   biến mất.
“Con nhóc c.h.ế.t tiệt  thật to gan!”
Đường Mãn Đồng nghiến răng nghiến lợi mắng một câu, cũng trèo , Đường Kiến Thụ đuổi theo phía .
Ba  tập họp  trong sân, gà vịt trong chuồng  cảm nhận  bất an, lao xao bất an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-399.html.]
Đường Niệm Niệm  tới san , nhân lúc hai    tới, thả Bách Tuế và Phúc Bảo , dạo gần đây Phúc Bảo đều ở trong  gian, hưởng thụ nước linh tuyền, lông trắng bóc óng ánh, xinh  vô cùng.
Chú cháu Đường Mãn Đồng  tới, hai mắt lóe sáng hình như là hai con ch.ó lớn, vô cùng xinh .
“Niệm Niệm,  cháu  nuôi hai con ch.ó lớn thế?”
Đường Mãn Đồng thấp giọng , còn vươn tay sờ đầu Phúc Bảo, xúc cảm bay bổng, giống như đang vuốt thảm lông dê cao cấp, khiến   yêu thích  buông tay,  nỡ đặt tay xuống.
“Gâu... Mau lấy cái móng thối !”
Bách Tuế nhe răng, thấp giọng cảnh cáo,  bộ động vật giống đực đều  rời xa vợ của nó!
“Chú nhỏ, chú lấy tay  , đừng quấy rầy Phúc Bảo nhà cháu!”
Đường Niệm Niệm cũng  vui, Phúc Bảo giống như con gái cô , dám sàm sỡ con gái cô ngay  mặt cô, cho dù đối phương  là chú ruột, cô cũng  nể mặt.
Đường Mãn Đồng  hì hì  sờ thêm vài cái, nhận thấy ánh mắt của Bách Tuế và cháu gái ngày càng hung dữ, mới ngượng ngùng thu tay .
“Con chó trắng  thật xinh , là giống gì thế?”
Đường Mãn Đồng tự tìm chủ đề hòa giải, nhưng  ai để ý tới  .
Đường Kiến Thụ  chằm chằm cái đuôi của Phúc Bảo,  trán dần đổ mồ hôi lạnh,  lưng cũng ướt đẫm, hai đùi bắt đầu run rẩy.
Cái đuôi của con ch.ó trắng  vẫn luôn dựng , rõ ràng là sói!
Con nhóc c.h.ế.t tiệt Niệm Niệm  thế mà  nuôi sói, chú nhỏ  sợ c.h.ế.t còn sờ đầu sói nữa.
Má ơi!
Đường Kiến Thụ lùi , còn  phía  Đường Mãn Đồng, lỡ như con sói trắng nổi điên thì còn  chú nhỏ che chắn.
Đường Mãn Đồng  nghĩ nhiều, chỉ là ghét bỏ đẩy cháu trai ,  thành  lớn  mà vẫn dính   chặt như , phiền  chết.