Ăn xong bữa sáng, tinh thần của Đường Niệm Niệm cũng  hơn nhiều, cô giơ cổ tay  đồng hồ, mười giờ rưỡi.
Thời gian  đúng, bắt đầu  việc.
Chiếc loa treo  đỉnh cây long não già trong thôn đột nhiên phát  tiếng loa, các thôn dân đang  việc đều nhất trí  thẳng ,  về phía đầu thôn.
Bọn họ , đây là điềm báo  cho việc đại đội trưởng sắp thông báo một chuyện quan trọng.
“Đại đội trưởng  sắp a lô, a lô, a lô !” Có  .
Sau đó loa phóng thanh vang lên một giọng  trong trẻo,   giọng thô cằn của đại đội trưởng, hơn nữa chỉ a lô một tiếng.
Các thôn dân đều trợn tròn mắt,   đại đội trưởng,  ai đang a lô?
Đại đội trưởng đang  việc ở chỗ khác cũng trợn tròn mắt, tay nhanh chóng sờ lên chìa khóa dắt  lưng quần, vẫn còn.
Vậy  đang a lô ,     văn phòng thôn ủy?
“Đội trưởng, ông  còn là đội trưởng nữa ?” Có  tò mò hỏi,  nhận  cái trừng mắt của đại đội trưởng.
“ là Đường Niệm Niệm, mượn loa để thông báo một chuyện!”
Tiếng loa vang dài giống như  cánh, truyền khắp thôn, các thôn dân đều ngừng công việc trong tay, lắng tai .
Đại đội trưởng nghiến chặt răng, mau chóng  tới văn phòng thôn ủy, con nhóc c.h.ế.t tiệt  chắc chắn  chui qua cửa sổ, gan to tày trời mới dám  như !
Bà cụ Đường cũng  tới, bà  lo lắng cháu gái sẽ   một  lời ngỗ nghịch.
“Gần đây   nhiều  đang   ,   và xưởng trưởng của nhà máy Hồng Tinh với cả nhà máy Tiền Tiến  quan hệ bất chính, tiền xây dựng nhà máy  vớ đều là do  dùng cơ thể kiếm ,   ai đang đồn bậy, ở đây    tên , nhưng  thông báo cho mấy  ,     chỉ  nhà máy vớ, mà còn  các nhà máy khác, những   sẽ   cơ hội   việc trong nhà máy của , cho dù Đường Niệm Niệm   tuyển chó trông cửa, cũng  gọi những   tới  việc cho nhà máy!”
Giọng của Đường Niệm Niệm trong trẻo   lực,  năng đầy khí phách,  bộ thôn dân đều  thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-404.html.]
Mỗi  đều  phản ứng khác ,   thấy may mắn, cũng   thấy rầu rĩ, cả tức giận.
Người   sẽ cảm thấy rầu rĩ và tức giận, nhưng bọn họ cũng cảm thấy Đường Niệm Niệm đang  khoác lác, chỉ là một đứa con gái thì  bao nhiêu bản lĩnh chứ?
Còn  xây thêm nhà máy khác?
“Nói thêm câu nào nữa, mỗi một  ăn   xa đều sẽ  trừng phạt, các  cứ chờ xem!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đường Niệm Niệm  quang minh chính đại uy h.i.ế.p những  đó.
Nói xong, cô đóng loa, chuẩn  nhảy  khỏi cửa sổ, nhưng cổ áo   ai đó túm .
Là đại đội trưởng.
“Biết ngay là cháu lẻn  từ cửa sổ mà, cháu  thể mượn chìa khóa từ chỗ bác ? Nếu để ai thấy    báo cáo, nhất định ăn  hết gói đem !”
Đại đội trưởng sắp  con nhóc c.h.ế.t tiệt   cho tức c.h.ế.t , một cô gái xinh  thế ,   cứ thích leo cửa sổ trèo tường chứ?
Từ nhỏ  như , đều là do thằng nhãi Đường Mãn Đồng  dạy hư.
“Lười  lấy chìa khóa ạ!”
Đường Niệm Niệm rụt vai, thoát khỏi sự khống chế của đại đội trưởng, m.ô.n.g   ăn một cái tát tàn nhẫn.
“Sao cháu  lười ăn cơm ? Cháu to gan thật đấy, chuyện lớn như  cũng dám  bừa  loa, bà đây đánh cho mềm xương!”
Bà cụ Đường chạy tới, đánh vài phát   Đường Niệm Niệm, nhưng lực càng ngày càng nhỏ.
Bà  cũng  thấy cháu gái  xây thêm nhà mày khác, con nhóc c.h.ế.t tiệt  thật đúng là   trời cao đất dày, thật sự cho rằng xây nhà máy như khai hoang trồng trọt , mạnh miệng  như .
Nếu   nhà máy  thể hoạt động , xem con nhóc thối  để mặt mũi ở  đây?