Cơn buồn ngủ còn sót  của Đường Niệm Niệm lập tức  tiếng mắng  xua tan , Mắt Kính Già là ai?
Nữ lưu manh là ai?
Cô  bỏ lỡ gì ?
Đường Niệm Niệm lồm cồm bò dậy, nhanh chóng mặc quần áo, buộc tóc   chạy  hóng chuyện.
Bà cụ Đường chặn  cửa sân, sống c.h.ế.t  cho  .
Sắc mặt của đại đội trưởng cũng khó coi, ông       tới từ Bắc Kinh  là cha của Liễu Tịnh Lan.
Nếu như ông  , chắc chắn sẽ  sắp xếp tới nhà Đường Niệm Niệm.
Liễu Kháng Nhật đeo kính gọng vàng, mặt   đen, Chu Tư Minh  bên cạnh ông , mặt mày còn khó coi hơn, bọn họ còn  bước  của nhà họ Đường,   bà già thổ phỉ  chặn , còn mắng bọn họ là đồ thối    hổ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Tư Minh cũng   ít chuyện của Liễu Tịnh Lan,  nếu ở thôn  khi phạm  sẽ  đưa tới nông trường cải tạo nhưng   bất trắc gì cả.
Dù     Liễu Tịnh Lan  phạm  gì, hiện tại  bà cụ Đường mắng to là nữ lưu manh, lập tức nổi nóng.
Anh  đường đường là đại công tử nhà họ Chu, mặc dù   ông cụ yêu thương, nhưng ở Bắc Kinh   ai dám đối xử với   như thế cả, bà cụ ở nông thôn   dám cả gan  loạn.
“Đội trưởng Đường,   ông   sắp xếp   ?
Cán bộ công xã  theo, vẻ mặt  vui, giọng điệu   chất vấn đại đội trưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-421.html.]
“Lãnh đạo, ông cũng   Mắt Kính Già... Không , đồng chí Liễu  là cha của Liễu Tịnh Lan, nếu   , nhất định sẽ  sắp xếp!” Đại đội trưởng kêu oan.
Bà cụ Đường ngay lập tức lớn tiếng : “Liễu Tịnh Lan tới nông trường cải tạo, biến thành con đàn bà hư hỏng,  bộ đàn ông trong nông trường đều từng ngủ với nó, nhà họ Đường chúng  là bần nông, ông nhà  còn từng đánh tiểu quỷ tử,   vẫn còn viên đạn do bọn tiểu quỷ tử để  đấy, nhà chúng  tuyệt đối  chứa chấp  nhà của loại nữ lưu manh , nhà dột từ nóc, cha của nữ lưu manh chắc chắn cũng là lão lưu manh!”
Cho dù  cho bà  tiền trợ cấp ba đồng một ngày, bà  cũng tuyệt đối  nhận!
Khuôn mặt Liễu Kháng Nhật lúc trắng lúc xanh,  hổ và giận dữ vô cùng, thật  Liễu Tịnh Lan   đứa con gái ông  để tâm, ông   bốn  con gái, Liễu Tịnh Lan thứ hai, tướng mạo  tài hoa đều    xuất sắc nhất.
Biểu hiện vô cùng bình thường, lúc ở nhà là kiểu    cũng , nhưng mấy năm , cô con gái thứ hai   giống như đổi thành một  khác,  chỉ giúp gia đình tránh  ít phiền phức, mà còn  bạn với công tử nhà họ Chu, biểu hiện xuất sắc khiến ông   lau mắt   cô con gái thứ hai , đặt kỳ vọng vô cùng cao  cô .
Đáng tiếc, con gái thứ hai  c.h.ế.t ở Đường Thôn, còn c.h.ế.t một cách ô nhục như .
Nếu   do ông cụ Chu  lệnh, Liễu Kháng Nhật cũng   tới Chư Thành nhận tro cốt của cô con gái thứ hai.
Tro cốt của đứa con ngỗ nghịch , ông   để con trai cả nhận về Bắc Kinh, còn cả cháu gái ngoại Dương Hồng Linh, vẫn luôn đặt trong thôn ủy Đường Thôn, nếu  tới cũng thuận tiện lãnh về, để con trai cả lấy hết một lượt về.
 việc   xảy  sai lầm, đại đội trưởng Đường Thôn  hóa   là một  nhiều chuyện,   đầu   cho bà cụ thổ phỉ ,  đó ông  và  cả Chu  chặn   cửa, còn  mắng khó  như thế.
Quả nhiên bà già quê mùa, thô tục hết  nổi,  hề  một chút phẩm chất nào!
“Trợ cấp ba đồng một ngày, phiếu gạo một cân!”
Chu Tư Minh mất kiên nhẫn,   cãi  với bà cụ quê mùa  nên tăng giá.
Anh  cũng  tin một bà già quê mùa  thể từ chối sự cám dỗ như thế.
Người dân vây xem đều hít một  lạnh, ánh mắt ước , nếu ở  nhà bọn họ thì  , bọn họ  chê Mắt Kính Già và lão lưu manh .