Quả nhiên ở trong tầng hầm  tầm chục cái rương, còn  một cái giá bày  nhiều vật trang trí quý hiếm, mỗi một thứ đều là bảo vật hiếm , Đường Niệm Niệm  khách khí lấy hết của báu  kệ trang trí,   mở từng cái rương .
Bạc thỏi, vàng nén, phỉ thúy, ngọc thạch các kiểu, còn  một chiếc rương bên trong  là tiền giấy và các loại phiếu chứng hiện hành, chỉ riêng hiện kim   hơn năm mươi vạn.
“Lão già khốn khiếp!”
Đường Niệm Niệm mắng xong một câu thì thu hết các rương , mấy năm nay lão già họ Chu hại  nhiều , cũng lấp l.i.ế.m  ít mồ hôi xương m.á.u của nhân dân, chắc chắn  chỉ  mấy cái rương , những của báu khác giấu ở ?
Tầng hầm  cướp sạch  bộ, hai  bèn rời , lúc  ngang qua một gian phòng thì  thấy tiếng  chuyện của hai vợ chồng.
“Sao còn  ngủ? Trời sắp sáng , cả đêm cứ lăn qua lăn , khiến  cũng  ngủ !” Chu Lão Nhị  vui vẻ 
“  ngủ , hôm nay bố nôn   nhiều máu,   lén hỏi bác sĩ thì tình hình    cho lắm, chúng   tính toán sớm thôi!”
Bà dâu thứ hai đè giọng , cả đêm bà  đang nghĩ chuyện .
“Tính toán cái gì? Tư Minh và Tư Nhân đều c.h.ế.t cả , Tư Khiết cũng  còn, còn gì mà  suy nghĩ!”
Giọng điệu của Chu Lão Nhị bi thương, bốn đứa con của ông   c.h.ế.t mất ba , còn  một đứa con trai út bỡn cợt với đời.
Khi  ông  còn tranh giành với phòng lớn nhưng bây giờ  còn nghĩ gì nữa, sống ngày nay tính ngày mai !
“Chúng  còn  Tư Văn,  tính toán  cho nó, ông  đống của báu của bố giấu ở  ?” Bà dâu thứ nhỏ giọng hỏi.
“Không  ở tầng hầm ?”
“Tầng hầm nào , thứ    bố giấu  ,    ngóng  đấy, hừ, trong lòng bố chỉ  phòng lớn, nhưng  c.h.ế.t  là  của phòng nhì chúng , phòng lớn vẫn còn sống tất, giấu tiền của cũng để cho phòng lớn , nếu chúng   chủ động tranh giành thì rắm cũng chả vớt !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-527.html.]
Bà dâu thứ  cam lòng, ba đứa con trai của bà   ông cụ sai tới phương Nam thì c.h.ế.t mất hai, con gái cũng qua đời , phòng lớn chỉ mất  một Chu Tư Lượng nhưng ông cụ  đưa của báu cho phòng lớn, dựa   chứ?
“Bà chắc chứ?” Chu Lão Nhị lập tức lấy  tinh thần, càng thêm oán hận Chu Hồng Xương
Bốn đứa con của ông   c.h.ế.t mất ba đứa ,  mà ông cụ còn thiên vị  cả,  nó chứ,  coi ông  là con ruột quá đấy!
“Chính xác tuyệt đối, giấu trong căn nhà ở thành Tây, lúc chị dâu cả lén  cho Tư Lượng thì    thấy .” Bác dâu thứ đắc ý vô cùng.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Bà chớ  chuyện   ngoài, chúng  tranh thủ thời gian tới thành Tây, di dời của báu , hừ, ông già tự  như thế , chớ trách đứa con trai  đây cũng  như .” Chu Lão Nhị  lạnh bảo.
“Ông chớ  sai đấy, ở thành Tây nhà chúng   hai căn nhà, là cái căn ở con ngõ Nguyệt Nha.” Bác dâu thứ nhắc nhớ.
“Con ngõ Nguyệt Nha? Căn nhà đó  rách nát   ai ở , ông già thật  giấu của.”
Hai vợ chồng tinh thần phấn chấn, bàn  nhiều về căn nhà rách ở ngõ Nguyệt Nha, đến khi trời tảng sáng mới  .
Đường Niệm Niệm và Thẩm Kiêu âm thầm lẳng lặng rời khỏi nhà họ Chu, từ đầu tới cuối cũng   ai phát hiện .
Hai   thẳng đến con ngõ Nguyệt Nha, vốn ban đầu còn  thăm dò nhưng ông trời cho sẵn quá , để đôi vợ chồng ngu đần Chu Lão Nhị  sạch sành sanh , nhiều tài vật như  đều đưa đến tận miệng, chỉ  đồ ngốc mới  ăn thôi.
Trước giải phóng con ngõ Nguyệt Nha là khu dân cư nên phần lớn đều là đại tạp viện, bây giờ cũng   nhiều  đang sinh sống, hai  dễ dàng tìm thấy căn nhà của nhà họ Chu,  tốn bao nhiêu thì giờ.
Vì chỉ  căn nhà  là    ở, đổ nát lụp xụp, trong sân cỏ mọc um tùm, hệt như căn nhà ma .
Y đúc những gì vợ chồng Chu Lão Nhị .
Hơn nữa căn nhà  cách những căn nhà khác  xa, phát  tiếng động cũng sẽ      thấy,  thích hợp để giấu bảo vật, đương nhiên càng phù hợp để đào bảo vật.