Thẩm Kiêu và Đường Niệm Niệm  ở cổng, bốn tay xách bốn túi đồ, một túi lưới trái cây, một lon sữa mạch nha, nhưng rỗng ruột, hai chai rượu trắng, nhưng bên trong  đựng nước máy, một túi điểm tâm nhưng bên trong đựng vôi.
Bốn túi đồ , chỉ  trái cây ăn .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không  gõ cửa?”
Thẩm Chí Viễn  rõ  tới, tức giận quát, còn  thèm  thẳng Đường Niệm Niệm.
Ông   nghịch tử đang qua  với một đứa con gái nông thôn, Chu Hồng Xương  với ông , ông  tuyệt đối sẽ  đồng ý mối hôn sự , tuy ông   thích nghịch tử, nhưng cũng sẽ  cho phép  cưới gái quê.
Vừa  Chu Hồng Xương đề nghị liên hôn, Thẩm Chí Viễn cảm thấy , dạo  nhà họ Thẩm tụt dốc, tuy dạo gần đây nhà họ Chu xảy  chút chuyện, nhưng chỉ cần Chu Hồng Xương còn sống là , hi sinh một đứa con trai  ưa, kết liên minh với nhà họ Chu, hôn sự  ông  thích.
“Về nhà  cần  gõ cửa? Quy định ở  ?”
Đường Niệm Niệm  lạnh một tiếng, Thẩm Chí Viễn  ngay cả giả vờ cũng  thèm giả vờ một chút, nghĩ cũng  mấy năm Thẩm Kiêu về nhà họ Thẩm sống gian khổ cỡ nào.
Cô  sang Phó Bạch Lan, một đóa hoa sen trắng cao cấp,  một đống tuổi , còn quyến rũ Thẩm Chí Viễn đến điên đảo thần hồn.
“Lão Thẩm,  bớt giận, Tiểu Kiêu  mới về mà!”
Tuy Phó Bạch Lan bất ngờ nhưng  nhanh liền bình tĩnh , nháy mắt với Thẩm Chí Viễn,    với Thẩm Kiêu: “Tiểu Kiêu, con về   gọi điện thoại? Mẹ và cha con  chuẩn  gì hết!”
“Chuẩn  phòng dành cho khách? Đây là nhà họ Thẩm,  là chúng   nhầm nhà ?”
Đường Niệm Niệm lạnh giọng đáp trả,  hỏi Thẩm Kiêu: “Sao    với em, cha  là một ông già hồ đồ, trong nhà còn  một bà  kế xà tinh!”
Nụ   mặt Phó Bạch Lan lập tức biến mất, gương mặt nhòn nhọn thật sự   giống xà tinh.
“Xin  em, mất mặt quá nên  nhắc tới.” Thẩm Kiêu vô cùng thành khẩn xin .
Mặt Thẩm Chí Viễn càng đen, lửa giận vụt lên đỉnh đầu,  dậy chửi: “Cô là con cái nhà ai? Vô phép vô tắc, Thẩm Kiêu, xem xem con kết giao bạn bè kiểu gì, thô lỗ vô lễ, vô văn hóa!”
“ cảm thấy  ,  hơn mấy !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-531.html.]
Thẩm Kiêu lạnh giọng phản bác, dắt Đường Niệm Niệm sải bước   sân giống như chốn  .
Phó Bạch Lan chớp mắt, nhất thời  phản ứng .
Bà   bạch liên hoa nhiều năm như , đánh bóng cong[1] bà  tuyệt đối là cao thủ, nhưng hai    đánh bóng thẳng,   cửa  giống như thổ phỉ,  tiếp chiêu thế nào đây?
[1] Ý chỉ  chuyện, hành xử quanh co, lòng vòng.
“Ai cho cô ? Cút  cho , nhà họ Thẩm  hoan nghênh  vô phép vô tắc như cô!”
Thẩm Chí Viễn sắp tức hộc máu, nếu   còn  chút lý trí, ông  tuyệt đối sẽ xông tới dạy dỗ Đường Niệm Niệm.
“ là  yêu của Thẩm Kiêu,  từng gặp  ,   thích !”
Đường Niệm Niệm lười , xách cổ áo Phó Bạch Lan lên, đẩy bà  sang một bên, móc chân kéo ghế tới, ngang nhiên  xuống.
“Lão Thẩm!”
Phó Bạch Lan cũng sắp hộc m.á.u , đây quả thực là cường đạo  nhà, bà  ấm ức  Thẩm Chí Viễn.
Thẩm Chí Viễn đau tim  chết, lý trí mất hết, xanh mặt xông tới,  dạy dỗ Đường Niệm Niệm,  Thẩm Kiêu ngăn , chỉ một tay  dễ dàng khiến ông   thể động đậy.
“Ông động  cô  thử xem!”
Thẩm Kiêu lạnh lùng   đàn ông  mặt, là cha ruột  huyết thống và  pháp luật với , nhưng cũng là   hận nhất.
“Nào  lý …Thằng nghịch tử mày!”
Thẩm Chí Viễn mất hết mặt mũi, da mặt căng tới tím đỏ, tôn nghiêm của  cha   dập tắt hết  khoảnh khắc .
“Ông  trưởng bối  nên , còn  một đứa con trai hiếu thuận? Nằm mơ cũng  mơ  như !”
Đường Niệm Niệm ló đầu từ  lưng Thẩm Kiêu, lạnh giọng trào phúng.
“Chuyện nhà của nhà ,  tới lượt con nhỏ như cô lên tiếng!” Thẩm Chí Viễn tức giận trừng mắt.