Bộ trưởng Ngưu cúp máy, gọi điện thoại sang phòng ngoại thương, bên đó nhân viên chuyên phụ trách về hợp đồng ngoại thương.
“Nhà máy hàng mỹ nghệ Mỹ Lệ? Đây là đơn vị nào thế?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Của Chư Thành, bàn bạc xong với bên ngoại thương, đang đợi ký hợp đồng, phòng phái một sang hỗ trợ, đồng chí Tiểu Đường đầu tiên giao dịch quốc tế, hiểu lắm.” Bộ trưởng Ngưu .
“Chư Thành , là của Thượng Hải chúng chứ?”
Người bên phòng ngoại thương thất vọng, tiền kiếm từ đơn đặt hàng ngoại hối tính ở Chư Thành, liên quan tới Thượng Hải.
“Tư tưởng giác ngộ của là , cho dù là Chư Thành Thượng Hải thì đều là Hoa Hạ chúng mà, kiếm tiền ngoại hối chính là việc lợi cho nhân dân và dân tộc, ? Không thì tìm khác!”
Bộ trưởng Ngưu vui, dạy dỗ đối phương một trận.
“Không là , mà là đang lo lắng nhiệm vụ ngoại hối năm nay thành, vẫn còn thiếu một phần lớn nữa!”
Đối phương vội vàng giải thích, bộ trưởng Ngưu cũng bám víu lấy nữa, chỉ bảo mau phái tới khách sạn Cẩm Giang, còn : “Cậu nhanh lên một chút, nếu trễ nãi thời gian ký hợp đồng của Tiểu Đường, sẽ báo cáo chủ nhiệm của các , đúng , tìm một năng lực .”
“ phái ngay đây, bộ trưởng Ngưu , ông khá khẩn trương , chỉ là một xưởng mỹ nghệ của một huyện thành nhỏ mà thôi, thể mấy đơn đặt hàng lớn chứ, cùng lắm chỉ là mấy vạn đồng thôi.”
Đối phương cảm thấy bộ trưởng Ngưu đang chuyện bé xé to, một xưởng mỹ nghệ nho nhỏ mà thôi, thể đơn đặt hàng ba bốn vạn là quá ghê gớm .
Ngay cả xưởng mỹ nghệ Phương Đông của Thượng Hải, đơn đặt hàng ngoại thương ở thời điểm đỉnh cao nhất cũng chỉ hai mươi vạn thôi.
Nhà máy hàng mỹ nghệ Mỹ Lệ , thể lợi hại hơn Phương Đông chứ?
“Cho dù đơn hàng bao lớn, dù chỉ là một vạn thì cũng là chuyện , thái độ của khá vấn đề đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-581.html.]
Bộ trưởng Ngưu trầm mặt, tức giận.
Người ở đầu dây bên sợ bộ trưởng Ngưu giảng bài nên vội nhận , còn bày tỏ sẽ phái đồng chí Thượng Quan Tĩnh, năng lực nhất tới hỗ trợ.
“Thượng Quan Tĩnh khá , để cô .”
Bộ trưởng Ngưu Thượng Quan Tĩnh, từng hợp tác với , là một nữ đồng chí trẻ tuổi giỏi, vô cùng sành sỏi chuyện ngoại thương.
Ông gọi điện sang Đường Niệm Niệm: “Lát nữa sẽ đồng chí nữ sang chỗ cháu, cô tên là Quan Tĩnh, là đồng chí tinh thông ngoại thương nhất, các đơn đặt hàng ngoại thương của nhà máy động cơ chạy bằng nước đều do cô hỗ trợ, cô ở đó, chắc chắn sẽ xảy vấn đề gì.”
“Cảm ơn chú Ngưu, đợi ký hợp đồng xong, cháu mời chú uống rượu!”
Đường Niệm Niệm vô cùng cảm kích, phòng ngoại thương thể phái Thượng Quan Tĩnh tới nhất định là do nể mặt bộ trưởng Ngưu.
“Uống rượu thì vội, cháu cứ xong việc trong tay , vẫn còn nhiều dịp để uống rượu!”
Bộ trưởng Ngưu ha ha cúp máy, giấu nổi nụ môi, mặc dù ông cũng cho rằng đơn đặt hàng của Đường Niệm Niệm cùng lắm chỉ là ba bốn vạn, thậm chí còn tới.
ảnh hưởng tới việc ông kiêu ngạo Đường Niệm Niệm, một cô nhóc mới chỉ mười bảy tuổi thôi đấy, nếu qua thêm vài năm nữa, chừng sẽ lên trời luôn!
Thượng Quan Tĩnh nhận thông báo của lãnh đạo, bảo cô tới khách sạn Cẩm Giang giúp đỡ một nữ đồng chí tên Đường Niệm Niệm, ký kết hợp đồng ngoại thương, hơn nữa đơn vị của đối phương còn ở Thượng Hải, là một xưởng mỹ nghệ ở Chư Thành.
Thật cô cảm thấy lãnh đạo khẩn trương thái quá, đơn đặt hàng nhỏ như thường cần cô tay, nhưng cô cũng hỏi nhiều, một tiếng tới khách sạn Cẩm Giang, gặp Đường Niệm Niệm và nhóm Andrew.
“Xin chào, là Thượng Quan Tĩnh, tới đây giúp cô ký hợp đồng!”
Thượng Quan Tĩnh vươn tay, phóng khoáng rõ phận.