Tỉnh nữa, ông tới nhà máy động cơ nước, cũng mặc quần áo.
Có một nhân viên trong nhà máy động cơ nước nhận ông , đó lòng khiêng ông về đây.
Hiện tại, mặt Từ Lai Phụng là xưởng trưởng, bí thư và cả bộ trưởng Ngưu.
“Là Đường Niệm Niệm , cô lột đồ , đó ném ở đường cái!” Từ Lai Phụng tủi kiện cáo.
Trước khi ông ngất xỉu gặp ai đó, chính là Đường Niệm Niệm, nhất định là do con khốn .
“Ông đây nó quất c.h.ế.t thằng lưu manh thối như , bản ngại , còn hổ hắt nước bẩn cho Tiểu Đường? Tiểu Đường giống như mấy đứa làng hoa, lột đồ của tên già lưu manh như , còn dám dễ dàng giống đang ‘chào bạn’ ? Từ Lai Phụng thật khiến ghê tởm!”
Bộ trưởng Ngưu tức đến nhảy lên, tát vài cái lên Từ Lai Phụng.
Tiểu Đường giải quyết xong khó khăn thiết quan trọng trong nhà máy, cái tên hổ dám hắt nước bẩn lên Tiểu Đường, lòng thật đáng chém, ngàn đao bầm thây cũng đủ.
Vẻ mặt của xưởng trưởng và bí thư cũng bất mãn, ánh mắt Từ Lai Phụng .
Dù Tiểu Đường giải quyết khó khăn về thiết , bọn họ cũng tin mấy chuyện ma quỷ như .
Nói Tiểu Đường lột đồ của Từ Lai Phụng, còn bằng bộ trưởng Ngưu lột , trẻ con ba tuổi cũng tin.
“Là Đường Niệm Niệm thật mà, gặp cô trong nhà máy vài câu, tính tình của cô nóng nảy, tới câu thứ hai đánh , các xem, vết thương mặt đều do cô đánh, đó… bất tỉnh nhân sự, nhất định là do cô !”
Tự Lai Phụng tủi chỉ vết thương mặt , còn cố ý tiến gần, cho bọn họ rõ hơn một chút.
“Cậu đừng nhúc nhích, cách xa một chút!”
Bộ trưởng Ngưu ghét bỏ lùi , ông cảm thấy vô cùng buồn nôn với tên lưu manh bẩn tưởi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-590.html.]
Xưởng trưởng và bí thư cũng hẹn mà cùng lùi , suy nghĩ của bọn họ cũng giống như bộ trưởng Ngưu, cũng cảm thấy Từ Lai Phụng sạch sẽ.
“Cả ngày hôm qua Tiểu Đường đều bận bịu, ít thấy cô , cô cũng Tôn Ngộ Không, bảy mươi hai phép biến hóa, còn thể phân đánh , Từ Lai Phụng đúng thật là ăn lung tung, ngậm m.á.u phun !”
Ánh mắt của bộ trưởng Ngưu trở nên lạnh lùng, cảm thấy đầu óc của Từ Lai Phụng chẳng gì, nhất định là hại Tiểu Đường.
Tiếc là tên khốn nạn quá ngu ngốc, đổ oan cho cũng , bậy bạ một trận, đến chó cũng tin.
Ngày hôm qua nhiều thấy Tiểu Đường đến khách sạn Cẩm Giang, còn cùng ông tới bộ phận kỹ thuật để giải quyết khó khăn về thiết , thể nhảy dạy dỗ khác?
“Phó bộ trưởng Từ, lẽ do ông việc bận bịu, nghĩ ngợi quá nhiều, tinh thần , thời gian ông cứ về nhà nghỉ ngơi !”
Xưởng trưởng chuyện khá lịch sự, vì vợ của Từ Lai Phụng, bọn họ thể đắc tội .
“Tinh thần hề , là do Đường Niệm Niệm hại , điều tra rõ ràng chuyện !”
Từ Lai Phụng tức điên lên, ông vứt hết mặt mũi như , món nợ ông thanh toán với Đường Niệm Niệm!
Anh vợ của ông thích nhất là , nhan sắc của Đường Niệm Niệm tệ, nhất định thể khiến vợ thỏa mãn, chuyện để vợ mới thể giúp ông hả giận.
Lúc Đường Niệm Niệm đến nhà máy động cơ nước, Từ Lai Phụng , bộ trưởng Ngưu kêu cô cẩn thận với vợ Lý Đại Hải của Từ Lai Phụng.
“Tên Lý Đại Hải đó từng là công nhân trong nhà máy động cơ nước, ngang tàng lý, cứ ba ngày đánh sinh sự hai , khi nhà máy đuổi thì ông đến Cát Vĩ hội, hung ác hiếu chiến, bây giờ là phó chủ nhiệm, ông gì, cháu cẩn thận một chút.”
Bộ trưởng tương đối lờ mờ, sợ dọa đến Đường Niệm Niệm.
Lý Đại Hải những hung tàn hiếu chiến mà còn hám sắc, ít phụ nữ ông hãm hại.
“Cháu sẽ cẩn thận.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đường Niệm Niệm khẽ gật đầu, cùng lắm chỉ là Hà Chí Thắng thứ hai, nếu dám tìm tới cô thì đúng lúc cô sẽ trời hành đạo.