Tinh thần của Triệu Phương Hoa  hơn   ít, cũng   hứng thú  chuyện, kể với Đường Niệm Niệm  nhiều chuyện  đây, ngài Hans  tới say sưa, nhưng ông   trợ lý gọi  xử lý công chuyện .
“Bà và ngài Hans sẽ kết hôn chứ?”
Đường Niệm Niệm hỏi  trực tiếp, ấn tượng của cô với ngài Hans cũng  ,  bài xích tình yêu tuổi xế chiều của bà cụ.
“Thôi, sức khỏe của bà còn    thể duy trì  bao lâu.”
Triệu Phương Hoa lắc đầu, nụ   mặt  nhạt  kha khá.
Bà  từng  dây dưa với ba  đàn ông.
Bà  và ông cụ Đường ở bên  là bởi vì khi đó trong  những  theo đuổi, tình cảm ông cụ Đường đối với bà  sâu đậm nhất, nhân phẩm cũng  nhất, vẻ ngoài cũng  nhất.
Gả cho lão hầu tước cũng là bởi vì ông   trai, một lòng một  với bà ,  phận gia thế cũng  thấp, bà  còn  thể dựa  danh hiệu hầu tước phu nhân, chen chân  giới quý tộc ở châu Âu, kiếm  tiền của những  giàu  đó.
Hai  đàn ông  bà  đều thích, nhưng bà  cũng dòm ngó địa vị và sự giàu  của họ.
Với tài mạo và tên tuổi của bà , bà   thể nào gả cho một tên nghèo  quyền  thế, chọn đàn ông chắc chắn   lên .
 khi bà  ở bên hai  đàn ông ,  phận và sự giàu  của bà  cách biệt xa với hai  đàn ông , bà   nghĩ cách lấy lòng hai  đàn ông , tuy đối với bà  mà   khó, nhưng cũng  chút mệt mỏi.
Chỉ  ngài Hans, quen ông  khi   gì, nhưng quan hệ  thiết  là  khi bà  công thành danh toại, hai  ở bên   tùy ý thoải mái, điều  khiến bà   hưởng thụ.
Nếu   mắc bệnh nan y, bà  nhất định sẽ gả cho Hans.
Chị Thúy vẫn luôn im lặng vội khuyên: “Tiểu thư, từ  khi  về, chị  khỏe hơn  ít, em thấy chắc chắn là Bồ Tát hiển linh, ngôi chùa em đến thắp hương đó ai cũng   linh, chị nhất định sẽ khỏe .”
“Đồ ngốc, Bồ Tát  rảnh mà quan tâm tới , ở nước ngoài   cô cũng thường  thắp hương Bồ Tát ,  ích gì !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-645.html.]
Triệu Phương Hoa bật , lườm một cái.
Chị Thúy bĩu môi: “Bồ Tát nước ngoài  linh, chắc chắn  ở địa bàn của  Bồ Tát mới linh,  tây đều tin chúa Giê-xu, Bồ Tát một phương chăm lo  một vùng mà!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Khóe miệng Đường Niệm Niệm giật giật, chị Thúy  cũng là một  tài.
Cô lấy  một chai thủy tinh to từ trong túi, bên trong là thuốc viên cô thức đêm  , thực  chính là viên bột mì trộn nước linh tuyền, một chai  dùng trong một năm.
“Thuốc viên  do một lão trung y  giỏi điều chế, thuốc cho bà uống hai ngày  chính là cái , hiệu quả   đúng ?”
Đường Niệm Niệm nhét chai thuốc cho chị Thúy, dặn dò : “Một ngày một viên, lão trung y  uống xong chai thuốc  sẽ khỏe .”
“Cô Niệm, cái viên cô cho tiểu thư uống hai hôm , thì  là thuốc , bảo  khẩu vị của tiểu thư  đột nhiên  lên, buổi tối ngủ cũng ngon giấc, vẫn là bác sĩ ở nước chúng  lợi hại, những  nước ngoài đó đều  !”
Chị Thúy tươi  nhận lọ thuốc, mấy hôm nay, Triệu Phương Hoa khá lên  thể thấy bằng mắt thường, bà   trân trọng lọ thuốc , cẩn thận cầm lấy, sợ rơi vỡ.
Triệu Phương Hoa tỏ vẻ kinh ngạc, bà  cũng cảm nhận  sự  đổi của cơ thể, lúc đầu còn tưởng là do tâm trạng ,  ngờ là nhờ thuốc linh của cháu gái tìm cho.
“Cảm ơn cháu nhé!”
Triệu Phương Hoa nghẹn ngào , bà   phúc  phần gì chứ!
Chưa từng nuôi dưỡng những đứa trẻ  nhưng  nhận  sự hiếu thuận của chúng.
“Không khách sáo,  một nhà.”
Đường Niệm Niệm  chuyện  thản nhiên, chuyện tiện tay, cũng  phiền.
Triệu Phương Hoa lộ vẻ mệt mỏi, cô kéo Thẩm Kiêu rời ,   gặp gia đình Đường Cảnh Lâm.
Vợ chồng Đường Cảnh Lâm  hài lòng về Thẩm Kiêu, tuy  đen nhưng  tư tỏa sáng, gương mặt thanh tuấn, còn là thanh mai trúc mã với con gái, ánh mắt đứa trẻ   con gái,  là  yêu con gái cực kỳ.