Vu Tịch Mai ở giá cả đời, cũng  phụng đưỡng vợ chồng Vu Tiền Tiến và Hà Quế Hương, chỉ là thanh toán tiền sinh hoạt mười mấy năm của hai chị em,  đó  gửi thêm một xu nào nữa.
“Nếu  nuôi các ,    xứng với em trai?”
Vu Tịch Mai  như  với hai vợ chồng    hổ tìm tới cửa đòi tiền , cô  vĩnh viễn nhớ như in sáng mùng một tết, t.h.i t.h.ể lạnh băng của em trai  vớt lên,  còn gọi cô  là chị nữa.
Hơn nữa cuộc đời của Vu Tịch Mai sống  hạnh phúc, cô   sách kiếm   ít tiền, nhưng cô  luôn sống cuộc sống kham khổ,  từng ăn thịt, ăn chay cả đời, quần áo cũng là một chiếc mặc mấy chục năm,  ít khi mua đồ mới, nơi cô  sống cũng  thanh vắng, giống như khổ hành tăng .
Có lẽ cô  đang trừng phạt chính , như  trong lòng cô  mới dễ chịu hơn, nhưng cho dù như , Vu Tịch Mai cũng    thoải mái,  tới năm mươi  tự sát,  di thư  là ---
“  tìm  và em trai đây!”
Trước khi chết, cô  dùng  bộ tài sản sáng lập quỹ công ích, tài trợ những đứa trẻ nghèo khổ   điều kiện  học.
Đường Niệm Niệm thở dài, sự tổn thương từ gia đình, cả đời cũng  thể tiêu tan nhỉ?
Hai chị em Vu Tịch Mai , thật đáng thương.
Bà cụ Đường càng nghĩ càng tức, mắng: “Đồ  xa đáng c.h.ế.t Hà Quế Hương ,  loại chuyện thất đức , cũng  sợ  trời đánh!”
“Đây là hôn nhân sắp đặt, bác ba  quản!” Đường Niệm Niệm .
Nếu cô  gặp , vẫn  quản một chút.
“Bà  tìm nó  chuyện.”
Bà cụ Đường đồng ý, nhưng  lạc quan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-669.html.]
Một là loại chuyện nhà   thể phân bua rõ ràng, cho dù là đại đội trưởng cũng khó mà quản .
Hai là loại phụ nữ như Hà Quế Hương, vô   ai bằng, còn mặt dày vô sỉ, cực khó đối phó!
 cô bé Vu Tịch Mai  quả thực đáng thương, bà cụ Đường cũng   nổi nữa, quyết định   một tiếng với đại đội trưởng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Còn  một nguyên nhân, chính là bây giờ đời sống trong nhà  khá lên, bà cụ Đường luôn lo lắng cuộc sống    sẽ biến mất,   về cuộc sống cơ cực ngày , cho nên bà   học theo vợ địa chủ  đây, sửa cầu lót đường, hành thiện tích đức!
Bây giờ bà  vẫn   năng lực sửa cầu lót đường, nhưng  tay giúp đỡ đứa trẻ đáng thương, bà cụ Đường vẫn  thể  .
Chỉ là bà cụ Đường còn   cửa liền  thấy tiếng chửi khó .
“Khoe khoang nhà bà trứng gà nhiều đường đỏ nhiều ,  tiền như thế   lấy  cho  cả thôn ăn! Người nhà  liên quan gì tới bà già c.h.ế.t bằm bà, hừ, còn trứng gà nấu đường đỏ,  bà  nấu thịt rồng!”
Người mắng chửi chính là Hà Quế Hương, tiếng chửi gần như , rõ ràng là cố ý nhắm  nhà họ Đường.
Bà cụ Đường lập tức đen mặt, kéo cửa  xông , chửi đổng lên: “Hà Quế Hương, con quỷ thất đức   lương tâm, cũng  sợ  ruột Tịch Mai nửa đêm canh ba tìm mày tính sổ!”
“Chuyện nhà nhà  liên quan gì tới bà, bà  tiền   lấy  nuôi chúng ? Nói mồm vài câu ai chẳng  , bà đây  còn  hơn bà, bà thương hại chúng, bà lấy tiền  !”
Hà Quế Hương cũng   dạng , chống nạnh, chửi còn to hơn bà cụ Đường.
Dù  việc trong xưởng cũng  tới lượt bà , bà  mới lười nịnh nọt bà già !
“Vu Tiền Tiến, mày c.h.ế.t  ? Tịch Mai và Tùng Bách là con ruột mày,   chúng chảy dòng m.á.u của mày, mày thật sự  bức c.h.ế.t con gái ruột của mày ?”
Bà cụ Đường tức điên, chỉa mũi s.ú.n.g chửi Vu Tiền Tiến đang chạy tới.