Đại đội trưởng gọi ba , Đường Niệm Niệm chỉ đành điện thoại, cô đoán là xưởng trưởng Võ thì là xưởng trưởng Tiền.
Thế nhưng, cô đoán sai hết.
Là chủ nhiệm Giải gọi tới.
“Tiểu Niệm, cháu tới Thượng Hải một chuyến!”
Giọng của chủ nhiệm Giải trong điện thoại vô cùng vui mừng, Đường Niệm Niệm lười biếng hỏi: “Có là chuyện lớn hết sức khẩn cấp ?”
Nếu , cô sẽ .
Trời lạnh như , ở nhà huơ lửa thoải mái hơn.
“Chuyện vui hết sức khẩn cấp, chú xin thanh niên ưu tú cho cháu , thông qua, cuối tháng sẽ mở đại hội tuyên dương, tới lúc đó đài truyền hình và các tòa soạn lớn tới phỏng vấn, cháu nhận thưởng, còn phát biểu cảm nghĩ, tiếp nhận phỏng vấn của ký giả!” Chủ nhiệm Giải .
“Chú Giải, cháu nhận cháu , trời lạnh quá!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đường Niệm Niệm chút nào, bây giờ cô hiểu Chiêu Tài, trời trở lạnh liền rụt trong hang ngủ, đây chính là bản năng của động vật.
Mùa đông cô cũng chui ổ chăn ngủ, dù cô cũng gian, ăn uống vệ sinh đều thể giải quyết, một năm khỏi ổ chăn cũng .
“Tiểu Đường, đây là vinh dự của cháu, thể để khác nhận , còn phát biểu cảm nghĩ và phỏng vấn, đây đều là việc của cháu, , cháu đừng lười nữa, đại hội tuyên dương tổ chức ngày hai mươi tám, cháu tới sớm!”
Bây giờ chủ nhiệm Giải yêu hận con bé , thông minh tài giỏi, còn tài hoa, chỉ là quá lười.
“Biết , hai mươi bảy cháu tới!”
Đường Niệm Niệm chỉ đành đồng ý, nếu cô dám từ chối, đoán chừng chủ nhiệm Giải thể chạy tới Đường Thôn.
“Chú Giải, phỏng vấn sẽ lên ti vi ? Khi nào phát sóng?”
Đường Niệm Niệm đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng, đây tạo lời dối, cô mau chóng thành thật.
“Thời sự buổi tối sẽ chiếu, tới lúc đó bảo nhà cháu xem!” Chủ nhiệm Giải .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-677.html.]
Cái Đường Niệm Niệm quan tâm cái , cô trực tiếp hỏi: “Chú Giải, thực vinh dự cá nhân cháu quan trọng, những thành tích là kết quả của cả thôn nỗ lực, chú thể giúp cháu liên lạc với đài truyền hình và tòa soạn, báo cáo Đường Thôn chúng cháu ?”
“Suy nghĩ của cháu tồi, Đường Thôn xuất sắc trong nhiều thôn, quả thực đáng để báo cáo, nhưng các cháu thuộc quản lý của tỉnh Chiết Giang, liên lạc với đài truyền hình và tòa soạn tỉnh, như thế , chú giới thiệu với cháu một , việc ở đài truyền hình tỉnh, họ Trương, cháu tìm ông thử!”
Chủ nhiệm Giải vô cùng ủng hộ, còn giới thiệu một chiến hữu của ông , là một cán bộ cấp trung ở đài truyền hình, thể quản chút chuyện, nhưng phụ trách mảng phỏng vấn .
“Cảm ơn chú Giải!”
Đường Niệm Niệm ghi điện thoại của phó chủ nhiệm Trương, chuẩn đến tỉnh một chuyến.
Đại đội trưởng ở trong phòng, cô để một tệ, nhét điện thoại, tiền dư còn thể dùng.
cô mới mấy mét, điện thoại vang lên, Đường Niệm Niệm chỉ như thấy, tiếp tục ung dung , đại đội trưởng thấy tiếng chuông điện thoại chạy thấy bóng lưng của cô, tức giận mắng: “Cháu thấy nhưng máy? Bệnh lười phát tác, ngứa da ?”
Đường Niệm Niệm chỉ đành , nghiêm túc giải thích: “Cháu thấy!”
Đại đội trưởng hừ một tiếng, quỷ cũng tin lời quỷ .
Đường Niệm Niệm hậm hực đầu, chạy điện thoại.
“Alo, tìm Đường Niệm Niệm.”
Trong điện thoại là một giọng nữ giòn giã, là Chương Nhạc Vi.
“ đây, gì mau!”
Tâm trạng Đường Niệm Niệm , chuyện cũng khách sáo.
“Cô ăn thuốc nổ !”
Chương Nhạc Vi quở một câu, hớn hở : “Chúng đến tỉnh ngắm tuyết , Đoạn Kiều Tàn Tuyết nổi tiếng, mang máy ảnh, chụp nhiều hình một chút!”
“Không !”
Đường Niệm Niệm vô tình từ chối, Đoạn Kiều Tàn Tuyết gì , cô chỉ trong ổ chăn ngủ.