Chủ nhiệm Tôn đang đạp xe, tốc độ cực kỳ nhanh, Đường Niệm Niệm  nhanh  chậm theo phía .
Địa điểm của tình nhân cách đài truyền hình  xa, đạp xe mười phút là  thể tới, tới về hai mươi phút, ăn cơm mười phút, còn  nửa tiếng tình  ý  với tình nhân, một tiếng nghỉ trưa dư sức.
Khi sắp tới nhà tình nhân, chủ nhiệm Tôn lật mặt áo khoác đang mặc , đội mũ lên, tháo mắt kính xuống, còn  khom lưng, lập tức già  mười mấy tuổi, như hai  so với hình tượng ở đài truyền hình.
Chủ nhiệm Tôn gõ ba  cửa, cửa mở , một  phụ nữ đẫy đà xinh  lộ mặt ,  thấy ông , lộ  nụ  vui vẻ, cho ông  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Người phụ nữ còn mở cửa to hơn một chút, cố ý  to: “Anh trai, hôm nay  thịt,  ăn nhiều cơm một chút,   đừng đưa tiền nữa,  nhà  đừng khách sáo!”
“Vậy  ,  em ruột vẫn tính sổ rõ ràng,  nhận tiền   tới nữa!”
Chủ nhiệm Tôn khàn giọng trả lời một câu,  phận ông  xuất hiện ở đây là  họ phía nhà  của  phụ nữ ,  công việc tạm thời trong thành phố, mỗi trưa đều tới ăn cơm.
Các hàng xóm đều tin lời giải thích , dù  chủ nhiệm Tôn chỉ là buổi trưa tới ăn bữa cơm, thời gian khác đều  tới,   gì khả nghi.
Cửa đóng , Đường Niệm Niệm vòng  bệ cửa sổ phía , tai cô thính,  nhanh liền  thấy âm thanh  phù hợp với thiếu nhi, hai   gấp đến độ ngay cả cơm cũng  màng ăn.
Mười phút trôi qua, động tĩnh biến mất.
Đường Niệm Niệm ghét bỏ bĩu môi, quả nhiên đàn ông bốn mươi củ cải rỗng ruột, thật  .
“Anh Tôn, Tiểu Kiệt  mười một tuổi , dạo  thường xuyên hỏi em  phận của , nó  hoài nghi .” Người phụ nữ nhỏ tiếng .
“Đừng gấp, sắp !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-700.html.]
“Em  gấp,  danh  phận theo  mười mấy năm, em cam tâm tình nguyện, nhưng Tiểu Kiệt càng lớn càng khó dỗ, em chỉ lo lắng ngày nào đó nó…haiz!”
“Cùng lắm nửa năm nữa,  phụ nữ già đó dạo  tính tình ngày càng nóng nảy, sắp   .”
Ngữ khí của chủ nhiệm Tôn vô cùng chắc chắn.
Đường Niệm Niệm  bệ cửa sổ động tâm tư, lẽ nào chủ nhiệm Tôn hạ độc vợ?
Trong phòng  vang lên tiếng ám , hai   ,   còn  tới mười phút,  khi chủ nhiệm Tôn ăn cơm, vội vã  về đài truyền hình  việc, thời gian  chuẩn.
Đường Niệm Niệm rửa hình trong  gian, là ảnh giường chiếu chất lượng cao của chủ nhiệm Tôn và tình nhân, cô  vội  tìm phó chủ nhiệm Mã,  xác định tình trạng của vợ chủ nhiệm Tôn .
Buổi chiều cô tới tòa nhà gia thuộc của cục quảng điện, vợ chủ nhiệm Tôn là quan chức cấp cao của quảng điện, gia thế cũng  , chủ nhiệm Tôn  thể  hôm nay,  dựa  vợ.
Đường Niệm Niệm  tốn bao nhiêu sức  hỏi thăm  tình trạng của vợ Tôn, dạo  sức khỏe quả thực   lắm,  hơn nửa tháng   , xin nghỉ ở nhà nghỉ ngơi.
“Dạo  tính khí của Tiểu Cao hình như ngày càng tệ, sáng hôm nay    nổi cáu với Tiểu Tôn ?”
“Tối qua cũng , còn đập đồ,  sống ngay  lầu nhà họ, choang một tiếng, giống như động đất, ông nhà    dọa đến mức uống thuốc.”
“Tiểu Tôn cũng tội nghiệp,  hết việc nhà, ngay cả một câu nặng lời cũng  dám  với Tiểu Cao,    dám nhỉ!”
“Tiểu Cao  còn  sinh  con, còn lớn hơn Tiểu Tôn mấy tuổi, cô  cũng  thông cảm một chút cho chỗ khó của Tiểu Tôn chứ, ngày nào cũng quậy như , may mà tính khí Tiểu Tôn , đổi  là  đàn ông khác thử xem, sớm ly hôn !”
Đường Niệm Niệm chuyên chọn mấy bác gái túm tụm  lầu tán gẫu hỏi thăm,  nhanh  nắm  tình báo tuyến đầu, những bác gái   rõ chuyện nhà họ Tôn như lòng bàn tay.