Trong nhà truyền tiếng của Đường Hồng Hạnh, nhưng nhanh liền tắt lịm, chắc là chặn miệng, Đường Niệm Niệm lắc đầu, thực sự hiểu nổi đường về não của loại như Đường Hồng Hạnh và Đường Ngũ Cân, họ còn ngu gấp trăm phụ nữ đào rau dại đó!
Ít nhất Vương Bảo Xuyến là vợ chính thức cưới hỏi đàng hoàng, đào rau dại cũng đào quang minh chính đại, Đường Hồng Hạnh là đơn phương, Tuyên Xuân Vinh từ chối rõ ràng , đồ ngu vẫn tình nguyện nhảy sông.
Ngu hết thuốc chữa!
Đường Niệm Niệm về nhà bao lâu, bà cụ Đường và Đường Mãn Đồng cũng về tới, khi ăn cơm tối, bà cụ Đường nhắc tới Đường Hồng Hạnh, ngữ khí ghét bỏ: “Trước đây còn tưởng con bé Hồng Hạnh thông minh giỏi giang, ngờ cũng là một đứa ngu, ngu hết thuốc chữa!”
Sắc mặt Từ Kim Phượng đổi, bà nghĩ tới con gái lớn Đường Ngũ Cân, khỏi thở dài.
bà cũng thương tâm quá lâu, đứa bé trong bụng sẽ chào đời nùa xuân, bà cảm nhận rõ ràng cái thai khác với bốn thai , chắc chắn là một đứa con trai, bộ tâm lực của Từ Kim Phượng đều đặt lên đứa bé trong bụng, tâm tư quản chuyện khác.
Ba ngày đó, Đường Hồng Hạnh từng lộ diện, cũng đến nhà máy vớ việc, đại đội trưởng bệnh, nghỉ ngơi ở nhà.
Thực là nhốt , cửa sổ và cửa chính đều dùng ván gỗ đóng đinh , đại đội trưởng còn rút kinh nghiệm từ Đường Ngũ Cân, đóng mấy hàng đinh, cho dù Đường Hồng Hạnh mọc cánh cũng bay .
Trong thôn ai hỏi Đường Hồng Hạnh, tâm tư bây giờ của đều đặt hết chuyện đài truyền hình phỏng vấn, nhà nào nhà nấy bắt đầu quét dọn vệ sinh, hai tháng kể từ khi thương nhân nước ngoài tới tham quan, thôn bất cẩn một chút chất đầy phân chó phân gà, trong nhà tích tụ đầy bụi, lớn trẻ nhỏ cũng vệ sinh cá nhân.
Có một đứa trẻ, cổ lớp đất dày một tấc, lấy bàn chải chà sạch sẽ.
Mấy hôm nay, thôn làng thường xuyên vang lên tiếng của trẻ con.
“Ây dô, đau c.h.ế.t , nhẹ chút!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-707.html.]
“Nhẹ chút thể rửa sạch sẽ? Đào than cũng đen bằng con, kêu cái gì mà kêu, bà đây cũng lấy d.a.o nạo da của con!”
Thường thể thấy những cuộc đối thoại như thế , dùng sức lực đào đất kì ghét cho con , thậm chí còn chê tay kì sạch, lấy bàn chải chà, một nặng tay, bất cẩn chà rách da, bọn trẻ cũng chỉ thể nhịn đau, lặng lẽ rơi nước mắt, dám phản kháng.
Hễ phản kháng một chữ, chắc chắn ăn bạt tai, còn đau hơn chà rách da.
Chưa tới hai ngày, thôn làng đổi một diện mạo mới, ngay cả cây nhãn già tuổi đời lâu ở cổng thôn cũng treo đèn lồng đỏ, giống như bà cụ tám mươi tuổi đeo hoa hồng, lão.
Người già trẻ con đều sảng khoái nhẹ nhàng, đứa trẻ thích hít nước mũi nhất thôn, mũi cũng sạch sẽ khô ráo, dám hít nước mũi nữa.
Bởi vì Đường Cửu Cân từng cảnh cáo nó, nếu còn hít nước mũi nữa thì sẽ đánh nát m.ô.n.g nó, thằng bé tin là thật, sợ đến khỏi bệnh viêm mũi, dòng suối nhỏ mũi ngừng chảy.
Còn một ngày nữa đài truyền hình sẽ tới, giai đoạn đếm ngược.
Đại đội trưởng treo băng rôn ở cổng thôn, còn mời đội nhạc và đội múa lân tới biểu diễn, cùng một quy cách với chào đón thương nhân nước ngoài, Đường Niệm Niệm bác bỏ.
“Không thể đặc biệt biểu hiện, đài truyền hình tới cuộc sống thường nhật, tạo động tĩnh lớn như thì thường nhật nữa .”
Có thể sạch sẽ một chút nhưng thể rầm rộ, giống như đạo lý minh tinh tham gia show thực tế trang điểm, mặt mộc, thể mặt mộc thật, nắm chuẩn chừng mực.
“Cuộc sống thường nhật chính là bà cháu cầm chổi lông gà, rượt chú út cháu chạy khắp nơi, cái thể ?”
Đại đội trưởng đáp một câu, cảm thấy Đường Niệm Niệm quá giả.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngay cả phân gà trong sân, bùn đất bọn trẻ con cũng kì sạch, đây vốn là thường nhật nữa .