Cửu Cân từ  cây tụt xuống, cùng đám bạn chơi đùa  gốc cây nhãn già, tiếng  đùa thanh thúy giòn giã, bên cạnh còn  mấy bà lão và ông cụ xách giỏ than,  dán  tường phơi nắng, nhân tiện tán gẫu.
Tất cả đều như thường, chỉ là  mới hơn bình thường  ít.
Xe của đài truyền hình lái tới cổng thôn,  Chương mở cửa sổ ,  thấy cảnh tượng xinh  ấm áp , bảo tài xế mau chóng dừng xe.
“Quay  cảnh , quá , dùng  ảnh bìa!”
Không chỉ  Chương, mấy  ở của đài truyền hình cũng nghĩ như .
“Cái thứ giống như ống pháo đó   gì? Hoảng quá.”
“Chắc chắn   đốt pháo, sợ cái gì, Tiểu Niệm  giống như bình thường!”
“Các  đừng  cái ống pháo đó, mau giặt đồ!”
Mấy  phụ nữ đều là  đầu thấy máy  phim,    Chương đang  phim,   hoảng, nhưng họ  nhanh liền bình tĩnh , dù  cũng từng tiếp đãi thương nhân nước ngoài, họ  là  Đường Thôn chín chắn .
Đại đội trưởng cũng là một đại đội trưởng chín chắn, sải bước dứt khoát  tới, từ xa  vươn tay , cao giọng : “Chào mừng các vị lãnh đạo tới chỉ đạo công tác của đại đội Đường Thôn chúng , các lãnh đạo  đường vất vả !”
“Đâu   , đội trưởng Đường quá khiêm tốn , chúng  là tới học hỏi kinh nghiệm của  !”
Cậu Chương là  dẫn đội của đợt phỏng vấn , hai tay nắm c.h.ặ.t t.a.y của đại đội trưởng,   ít lời khách sáo.
Đại đội trưởng dẫn họ tới phòng khách quý uống , nơi gọi là phòng khách quý chính là phòng  việc ủy ban thôn,  cái bàn đơn sơ bày  ít hạt dưa điểm tâm, trông  keo kiệt như thế.
“Đồng chí Đường Niệm Niệm ?”
Cậu Chương   thấy Đường Niệm Niệm, hỏi.
“Con bé ở trong xưởng, lát nữa chúng  tới.” Đại đội trưởng  .
“Ngay bây giờ .”
Cậu Chương lập tức  dậy, hôm nay   còn   về tỉnh,  tranh thủ thời gian.
Họ  khỏi phòng khách quý liền  thấy một đám trẻ con ở bên ngoài thập thò, mắt to sáng long lanh,  thấy họ  , bọn trẻ cùng chạy tán loạn.
Người dẫn đầu bọn trẻ  chính là Đường Cửu Cân, hôm nay là chủ nhật,  cần  học, Đường Cửu Cân dẫn một đám ‘thủ hạ’ chơi.
“Bạn nhỏ, chú hỏi các cháu mấy câu hỏi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-710.html.]
Cậu Chương  vẫy tay, bọn trẻ ưỡn ẹo  tới.
“Bây giờ các cháu ăn no ?” Cậu Chương hỏi.
“Ăn no, hôm qua  cháu còn nấu thịt, cháu ăn ba cục.” Một bé trai đưa  ba ngón tay, gương mặt nhỏ núng nính đỏ hồng.
“Mẹ cháu nấu cá kho, cá là do  trai cháu bắt trong sông,  đây  cháu nấu cá  ngon, bây giờ ngon.” Một bé gái  to.
“Mẹ cháu chiên trứng, mỗi  một cái, ngon!”
Đám trẻ chơi cùng Đường Cửu Cân, cha  đều  việc trong xưởng, điều kiện trong nhà đều  cải thiện  lớn, ăn uống dĩ nhiên cũng  lên  ít,   bữa nào cũng ăn thịt, cách dăm ba hôm chắc chắn  thể ăn  một bữa.
“Các cháu  học ?” Cậu Chương  hỏi.
“Hôm nay là chủ nhật,  cần  học.” Bọn trẻ đồng thanh .
“Chú kiểm tra các cháu, ba cộng năm bằng mấy?”
“Tám!”
“Ba cộng bốn?”
“Bảy!”
“Bảy cộng tám!”
Cậu Chương  một câu hỏi khó,   vượt ngưỡng, Đường Cửu Cân đếm ngón tay của  ,  đủ, kéo tay của bạn nhỏ kế bên đếm, mấy đứa trẻ đếm cực kỳ nghiêm túc, còn  một bé trai bởi vì quá nghiêm túc, chảy cả nước dãi.
Người của đài truyền hình bật ,  hết những đứa trẻ ngây ngô  .
“Mười sáu!”
“Không đúng, mười tám!”
“Đều  đúng, là mười bảy!”
Đám trẻ thi  , đều giữ ý kiến của .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Là mười lăm,   đừng đếm sai nữa.”
Cậu Chương nhịn   đáp án chính xác, trong lòng  vui vẻ, những đứa trẻ  nam nữ một nửa, rõ ràng đều  học, chứng tỏ Đường Thôn  trọng nam khinh nữ, bé gái đều  cơ hội  học.
Tiêu chí trọng yếu của phát triển kinh tế chính là con gái  hưởng quyền lợi như con trai, điểm  Đường Thôn   .