"Lãnh đạo, mấy ngày nay     việc gì, mỗi ngày đều  dẫn   tham quan, công việc trong nhà máy đều  trì hoãn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến năng suất, nhất là gần đây  một đơn hàng nước ngoài đang hối cuối tuần giao hàng, nếu  giao hàng đúng hạn, chúng  sẽ vi phạm hợp đồng."
Lúc  đại đội trưởng  thông minh hơn chút, học hỏi từ Đường Mãn Đồng và Đường Kiến Thụ, cố tình miêu tả tình hình nghiêm trọng hơn.
"Vậy đợi đến khi các  rảnh rỗi hơn thì chúng   tới thăm."
Quả nhiên,   tới sẽ ảnh hưởng tới đơn đặt hàng của  nước ngoài, cán bộ công xã cũng  dám tới khuyên nữa, bọn họ  gánh nổi hậu quả của việc vi phạm hợp đồng.
Từ  đó, Đường Thôn lập tức  trả  sự thanh tĩnh, đại đội trưởng cũng cảm thấy tinh thần thoải mái hơn hẳn.
Chuyện  Đường Niệm Niệm  nhúng tay , dù  những   cũng cần  học  cách tự   việc, hiện tại  là năm 1977 , thông báo sẽ  ban hành  tháng mười, tháng mười một tổ chức cuộc thi,  đó cô sẽ đến Thượng Hải, chắc chắn sẽ  còn ở Đường Thôn nữa.
Cô sẽ  nhúng tay  chuyện trong nhà máy vớ và xưởng đồ thủ công nữa, tất cả  việc đều giao cho đại đội trưởng và Đường Kiến Thụ quản lý.
Tết nguyên đán sắp tới , thời gian trôi thật nhanh, cách lễ mừng năm mới chỉ còn  vài ngày nữa thôi, trong thôn    khí ngày tết, từng nhà đều đang mua sắm đồ cho ngày tết. Năm nay   buôn bán thuận lợi, đồ tết phong phú hơn  nhiều so với năm  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Đường Thôn  tập tục phơi cá và ướp thịt mặn,   mặc dù điều kiện    nhưng họ đều phơi một ít cá và ướp thịt mặn để ăn. Năm nay  tiền, đương nhiên càng  thể thiếu, đặc biệt là bà cụ Đường.
Trong sân nhà họ Đường chất đầy thịt ướp mặn và lạp xưởng, còn  cá khô, vịt muối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-715.html.]
Tất cả xếp thành ba hàng trong sân để phơi nắng, một hàng thịt ướp muối và lạp xưởng, một hàng cá khô, một hàng vịt muối, hương thơm lan tỏa trong  khí. Bà cụ Đường phơi nắng  nhiều, ai  ngang qua nhà họ Đường cũng đều  ngạc nhiên kêu một tiếng, thỏa mãn tâm tư hư vinh của bà cụ Đường.
"Thím hai, năm nay nhà thím phơi nắng nhiều thế,  để ăn tới mùa hè ?"
"Không đến  , nhà  bọn nó ăn thịt nhiều, cùng lắm là ăn đến hết mùa xuân thôi."
Mỗi     ngang qua hỏi một câu như , bà cụ Đường đều sẽ trả lời như thế, một hỏi một đáo, tính ham hư vinh của bà cụ Đường  thỏa mãn, mỗi ngày tâm tình đều vô cùng .
Nhà họ Đường còn  hai lọ bánh mật đầy ụ, ngâm trong nước để bảo quản, thường xuyên đổi nước,  thể đảm bảo bánh mật luôn giữ  độ tươi mới, ăn  mấy tháng.
Đường Niệm Niệm bớt chút thời gian  tới Thượng Hải, nhận danh hiệu thanh niên ưu tú, chính là một tờ giấy chứng nhận, còn phần thưởng là một quyển sách trích dẫn, một chiếc huy hiệu cùng với một chiếc bút máy. Những   nhận giải thưởng khác vô cùng kích động, cảm động đến rơi nước mắt.
Chỉ  Đường Niệm Niệm là bình tĩnh, trong lòng còn  chút  hài lòng. Cô  giống với những  ở nơi , cô  coi trọng danh tiếng, chỉ coi trọng tiền thưởng.
Từng  nhận thưởng sẽ  lên bục phát biểu cảm nghĩ, chuyện  còn  chút thú vị, Đường Niệm Niệm   lãnh đạo phát biểu nhàm chán đến mức ngáp lên ngáp xuống, lúc  mới khôi phục  chút tinh thần.
"Cảm... Cảm... Cảm cảm cảm ơn Đảng và nhân dân, cảm cảm cảm cảm cảm... Cảm ơn..."
Người thứ nhất lên phát biểu là một  đàn ông   hình béo ục ịch,   ba mươi mấy tuổi, đầu to cổ ngắn eo thô chân ngắn,  tới  lui đều thấy giống như một quả cầu. Tuy rằng tướng mạo   , còn  tật  lắp, nhưng vẻ ngoài khá phúc hậu,     là một  đàn ông thật thà chất phác.
Người đàn ông  tên là Diêu Hưng Quốc, là kỹ sư của một nhà máy nào đó ở Thượng Hải,  từ phân xưởng cơ sở  leo lên tới kỹ sư công trình nòng cốt,  tay  mấy hạng mục thành công,  bắt đầu đưa  hoạt động,  khi tham gia  thị trường  gây nên tiếng vang  nhỏ.