Du Tú Mẫn do dự, đơn vị hiện giờ của cô  là nhà máy lớn quốc doanh, đến một doanh nghiệp cấp thôn  việc, thật sự là nước sông chảy  chỗ trũng, nhưng cô  quá  ly hôn, ngày nào cũng sống cuộc sống như thế , cô  thà chết.
“Cô thật sự  thể giúp ? Trước đây  cũng từng đề nghị ly hôn, nhưng đều  thành công,  …   giỏi diễn kịch!”
Du Tú Mẫn  tin lắm,   chuyện ly hôn dễ dàng như thế, Phạm Trung sẽ  đồng ý.
“Cách của chị chắc chắn  ,  dám đảm bảo thì nhất định sẽ  , hơn nữa chị thật sự  sống cả đời với loại đàn ông tởm lợm ? Không chỉ chị ghê tởm, con gái chị cũng ghê tởm, chị  phát hiện con gái chị   bóng ma tâm lý  ? Sống lâu dài trong  cảnh ,  ảnh hưởng  lớn với tính cách và sự trưởng thành của trẻ con, những tội phạm thiếu niên đó, phần lớn đều xuất  từ kiểu gia đình !”
Tuy Đường Niệm Niệm    lố một chút nhưng cũng đều là sự thật, đứa trẻ lớn lên trong  cảnh gia đình bạo lực, tính cách thông thường đều sẽ  khuyết thiếu,  một bộ phận  lớn trẻ em sẽ   con đường phạm tội, đây là điều   liệu khoa học xác thực.
Mặt Du Tú Mẫn biến sắc, bản  cô  khổ như thế nào cũng  , nhưng con gái tuyệt đối  thể  chuyện.
“ đồng ý, chỉ cần cô  thể giúp  thoát khỏi Phạm Trung,  sẽ đến nhà máy của cô  việc!”
Du Tú Mẫn  do dự nữa, mặc kệ lời Đường Niệm Niệm  là thật  giả, cô  đều quyết định cược một ván.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bởi vì Đường Niệm Niệm là  duy nhất chịu chìa tay  giúp đỡ cô  trong suốt những năm qua.
Hơn nữa trực giác của cô  mách bảo Đường Niệm Niệm thật sự  thể giúp cô ,   cô gái xinh    một loại khí chất khiến   tín phục, Du Tú Mẫn  chịu đủ cuộc sống bây giờ, cô  đánh cược.
“Chị  Phạm Trung sống  là sống dở c.h.ế.t dở? Hoặc chị   góa phụ?” Đường Niệm Niệm  chân thành hỏi.
Thủ đoạn cô đối phó Phạm Trung tùy thuộc  thái độ của Du Tú Mẫn.
Du Tú Mẫn giật ,  sức lắc đầu: “Cô đừng  chuyện phạm pháp, để   ly hôn là !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-724.html.]
“Hay là đưa    bệnh viện tâm thần?”
Đường Niệm Niệm nghĩ tới hai  bệnh ở bệnh viện tâm thần, Thẩm Kiêu  với cô,  đưa hai  đó  giúp cô  việc, cô  đồng ý, vẫn nên để các bệnh nhân ở  bệnh viện tâm thần vui vẻ sống thì hơn, nhưng cô  bỏ tiền mua chuộc viện trưởng của bệnh viện tâm thần, chất lượng cuộc sống của những  bệnh đó tăng lên thấy rõ.
Bây giờ cô nghĩ thông ,  việc giúp cô  cần thiết  xuất viện, ở bệnh viện tâm thần phù hợp hơn!
Mắt Du Tú Mẫn sáng lên, đưa  bệnh viện tâm thần?
Thật sự  ?
“Cứ quyết định như  nhé, đưa Phạm Trung tới bệnh viện tâm thần!”
Đường Niệm Niệm xoay  ,    việc .
“Đợi , chuyện đưa tới bệnh viện tâm thần   thể kín đáo chút ? Đừng để  ngoài ,  sợ ảnh hưởng Điềm Điềm!” Du Tú Mẫn   ngại, cô     voi đòi tiên .
 cô  sợ  khi Điềm Điềm lớn lên hẹn hò, nếu để    cô bé  một  cha điên, chắc chắn sẽ ảnh hưởng.
“Được, chị  với   là sức khỏe Phạm Trung  , về quê tịnh dưỡng!”
Đường Niệm Niệm đồng ý ngay, đối với cô mà , đều là chuyện nhỏ.
Du Tú Mẫn gật đầu, trong lòng bỗng nhiên thoải mái hơn  ít, tràn ngập mong chờ về tương lai, cô  tò mò hỏi: “Cô chuẩn   như thế nào?”
“Chị sẽ  thấy nhanh thôi, mặc kệ là ai tới hỏi, chị đều  Phạm Trung nghiện rượu, tính tình nóng nảy, một lời  hợp liền động thủ. Cho  khác xem vết thương   chị, chứng minh sự hung tàn của  , còn  thể động thủ với  ngoài, tóm  chị  cho tất cả    Phạm Trung là một tên điên tính khí độc địa, còn giỏi diễn kịch!”
Đường Niệm Niệm dặn dò vài câu, Du Tú Mẫn gật đầu, cô     thế nào .