Du Tú Mẫn  Phạm Trung đang hôn mê, trong mắt ngấn lệ, áy náy : “Xin , gây thêm phiền phức cho   , ngày mai  sẽ đưa   tới bệnh viện khám bệnh,  thử bác sĩ  như thế nào.”
“Bác sĩ chắc chắn kiến nghị nhốt , Phạm sư phụ   thiên hướng bạo lực,  nghiêm trọng,  nhốt !”
Ngữ khí của hàng xóm  chắc nịch, họ   sống cùng một tòa nhà với  điên.
Du Tú Mẫn nhiều  đảm bảo, trời sáng nhất định sẽ đến bệnh viện, hàng xóm mới về nhà.
Thủy tinh  cửa sổ vang lên, là Đường Niệm Niệm, Du Tú Mẫn chạy xuống bệ cửa sổ,  thấy cô : “Sáng mai chị dẫn  tới bệnh viện thần kinh Lan Đình,  khác hỏi chị thì  quê nhà Phạm Trung ở đó, sống ở đó chăm sóc tiện, bên phía đơn vị Phạm Trung, chị cầm bệnh án tới, chị bán vị trí  việc    thủ tục ly hôn!”
“Được!”
Du Tú Mẫn khắc ghi trong lòng, cũng  hỏi nhiều, Đường Niệm Niệm  gì cô  đều  theo.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Sáng mai tám giờ gặp  ở đường Trúc Tùng!”
Đường Niệm Niệm đóng cửa sổ , nhanh chóng biến mất trong màn đêm.
Du Tú Mẫn   đàn ông hôn mê bất tỉnh  giường, trong lòng vui vẻ  từng , càng hận  đây  yếu đuối, vốn dĩ phản kháng đàn ông  khó,  đấu sức   thể đấu trí!
Cô  nên phản kháng sớm, khi  để con gái chịu khổ nhiều như thế.
Đường Niệm Niệm về tới nhà  nửa đêm, phòng thím Trương truyền tới tiếng ngáy của bà , cô tắm rửa  về phòng ngủ.
Buổi sáng cô  mùi thơm đánh thức, thím Trương đang nấu mì, Đường Niệm Niệm thức dậy rửa mặt, đến phòng ăn đợi ăn sáng.
“Cháu tỉnh , tối qua thím  đợi  nên ngủ , thím  chụp xong hình của tên mặt trắng và hồ ly tinh đó, chậc, vô liêm sỉ giống như lão hồ ly tinh!”
Thím Trương vui như mở cờ,    nấu mì.
Đường Niệm Niệm  bất ngờ,    việc cực kỳ thuận lợi, xem  là ông trời đang giúp cô đào góc tường.
Thím Trương nấu xong hai bát mì lớn, trong bát bà    trứng, trong bát Đường Niệm Niệm  hai cái trứng chiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-729.html.]
“Trứng thím ăn tùy ý,  cần tiết kiệm!”
Đường Niệm Niệm  một câu, trứng trong  gian của cô chất trữ  ít, căn bản  ăn hết.
“Có thể ăn  mì trắng và dầu mè  là cuộc sống thần tiên , ngày nào cũng ăn trứng hoàng đế mới ăn nổi, thím  cần ăn trứng.”
Thím Trương lắc đầu, trong thôn ở quê bà  còn   nhiều gia đình   tiền ăn mì trắng, bữa nào cũng là mì cao lương, hoặc cháo loãng, ăn đến mức  cũng giống như mì cao lương, đen  tả nổi.
Bà  may mắn  ngoài  bảo mẫu,  chỉ  thể ăn no bụng, còn  thể gửi tiền về nhà, hai đứa con  tới mức đói bụng, còn  thể  học, thành tích cũng  .
Đường Niệm Niệm cũng  khuyên nữa,  ăn thì  ăn, nếu cố ép thím Trương ăn,  lẽ bà  còn sẽ thiếu tự nhiên.
Giống như thím Trương thích một  ăn ở nhà bếp, bảo bà  lên bàn ăn ngược    tự nhiên, ăn cực kỳ gò bó, một  trong nhà bếp  ăn gì thì ăn nấy.
Ăn sáng xong, thím Trương giao máy ảnh , vẫn  tận hứng : “Đã chụp xong , đôi cẩu nam nữ đó còn   lâu, đều  chụp hết, đáng tiếc!”
“Chụp  mặt ?” Đường Niệm Niệm hỏi.
“Chụp  , chụp theo cách cháu dạy thím, còn  một chuyện, cháu  tài nào ngờ , hồ ly tinh đó quá vô liêm sỉ!”
Thím Trương vô cùng đồng tình với Diêu Hưng Quốc, cưới một bà vợ hồ ly tinh như ,  chỉ đỉnh đầu xanh mướt, còn nuôi con gái cho  khác, thật đáng thương.
“Con là của  đàn ông khác?”
Đường Niệm Niệm   biểu cảm nhiều chuyện của bà  liền đoán  chân tướng.
Thím Trương há miệng,   nuối tiếc, cô đoán   ngay, khiến bà    chút cảm giác thành tựu nào.
“Thím  hồ ly tinh và  đàn ông đó , con gái của họ  tám tuổi , cô  còn oán giận gã đàn ông, để cô  gả cho một tên lùn, chịu ấm ức nhiều năm,   nhiều lời vô liêm sỉ, phi...chồng của con hồ ly tinh  thật xui xẻo!”
Thím Trương  khá hàm súc, dù  Đường Niệm Niệm vẫn là một cô gái,  một  lời dung tục  tiện  , con hồ ly tinh đó còn  lúc lên giường với  chồng bí lùn,  nào cũng cực kỳ buồn nôn,  tưởng tượng thành gã đàn ông  mới  thể  tiếp , nếu  sẽ nôn .
Phi!
Làm chó cái còn chê cứt thối, thật vô liêm sỉ!