Diêu Hưng Quốc nhận  điện thoại từ bảo vệ,   m.ô.n.g lung,   là  Thượng Hải sinh  và lớn lên tại đây,  tám trăm năm  liên lạc với bà con nông thôn , bà con  quê lòi  ?
   vẫn  , sợ thật sự là bà con,  gặp  .
Nhìn thấy Đường Niệm Niệm, Diêu Hưng Quốc càng kinh ngạc,   nhận  là cô gái xinh  lúc nhận thưởng  ,   là bà con của   chứ?
“Anh Diêu, đền tội , mạo  điều tra chuyện riêng nhà ,  là  mời  tới đơn vị của chúng   việc, đơn vị của chúng  là nhà máy cơ Huy Hoàng, là một nhà máy mới   tiềm năng, cần nhân tài như  gia nhập, cho nên  mới mạo   một  chuyện!”
Lời Đường Niệm Niệm  càng khiến Diêu Hưng Quốc khó hiểu, Huy Hoàng cái gì, nhân tài cái gì, cô gái  đang  gì?
“Cô gái, nhà máy Huy Hoàng ở ? Là sản xuất máy móc gì?”
Diêu Hưng Quốc nghĩ cả buổi,   ấn tượng gì với nhà máy Huy Hoàng , nhưng cũng  thể là một nhà máy nhỏ,    từng  qua.
“Ở Chư Thành, nhà máy mới    hoạt động, là nhà máy mới  xin xuống, cần nhân tài giống như !”
Đường Niệm Niệm   chân thành, cô  thể xử lý  lĩnh vực điện khí, máy móc thì  , chỉ cần Diêu Hưng Quốc gia nhập, nhà máy cơ mới  thể vận hành bình thường, những kỹ thuật mới trong  gian của cô mới  thể dùng .
Diêu Hưng Quốc dở  dở ,  cả buổi tóm  là một nhà máy mới, hơn nữa còn ở Chư Thành, cha  và vợ con của   đều ở Thượng Hải,  thể nào   xa như thế .
“Cảm ơn sự coi trọng của cô, nhưng nhà  ở Thượng Hải,   thể nào tới quý đơn vị  việc .”
“Nếu gia đình tan rã thì ?”
Đường Niệm Niệm hỏi thẳng.
Diêu Hưng Quốc ngẩn , phản ứng  liền  chút tức giận,  vui : “Cô gái, cô đừng  lung tung,  sẽ giận đấy.”
“Không  lung tung,  bất cẩn chụp  đấy,  xem!”
Đường Niệm Niệm lấy  một bìa thư từ trong túi, đưa sang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-733.html.]
Trong lòng Diêu Hưng Quốc thấp thỏm, trực giác    , bên trong bìa thư là thứ      thấy.
Tay của   cứng đơ trong  trung, bất động cả buổi, Đường Niệm Niệm chìa đến tê tay, giục giã: “Rướn đầu rụt đầu đều là sừng, sớm muộn cũng  đối mặt!”
Diêu Hưng Quốc vẫn bất động,   sợ hãi.
Đường Niệm Niệm nhíu chặt mày,  đàn ông   dứt khoát bằng Du Tú Mẫn, lề mề  hề lưu loát chút nào, nếu    đào góc tường, cô chắc chắn  lo chuyện bao đồng, để họ tiếp tục duy trì cuộc sống ba .
“Đàn ông chân chính  dám đối mặt!”
Đường Niệm Niệm mở bìa thư   , giơ ảnh  mặt  , trừ phi   giả mù, nếu  chắc chắn  thể  thấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Diêu Hưng Quốc  thấy , đau khổ nhắm chặt mắt , siết c.h.ặ.t t.a.y .
     gì cả,  phát  tiếng nào, Đường Niệm Niệm   hiểu suy nghĩ của  , lẽ nào như  cũng  chịu ly hôn?
Đây là rùa thần chúa nhịn?
“Cô gái, xin hãy đưa ảnh cho , mong cô giữ bí mật!”
Diêu Hưng Quốc lên tiếng, lời   khiến tim Đường Niệm Niệm lạnh  một nửa, cô   nhấc chân bỏ , nhưng nghĩ tới nhà máy cơ, vẫn tiếp tục ở .
Nếu con d.a.o đội mũ xanh  cắm  đủ sâu,  thì cắm thêm một con d.a.o độc hơn.
“Lúc  chụp hình,  thấy vợ   với  tình của cô , con gái của họ tám tuổi , còn  may mà con gái  vẻ ngoài  giống Mạnh Sinh Dân, giống !”
Màu m.á.u  mặt Diêu Hưng Quốc   biến mất, cơ thể tròn trịa của   lắc lư vài cái, suýt chút ngất xỉu.
Sở dĩ   nhịn chính là vì con gái.
 bây giờ ngay cả con gái cũng   con  , Dương Tuệ ác thật!