Bọn nhỏ đều lấy  món đồ  yêu quý,  trao đổi lấy một cái vỏ đạn.
"Không đổi, một cái cũng  đổi, chỉ  thể sờ một chút thôi!"
Cửu Cân xưa nay vẫn luôn hào phóng, lúc   trở nên keo kiệt, chỉ cho các bạn sờ thử vỏ đạn thôi,  cái gì cũng  chịu trao đổi, chính cô bé còn thấy hiếm lạ nữa mà.
Thẩm Kiêu  mấy đứa trẻ  một cái, trong mắt nhiều thêm chút ý , định về   mang cho Cửu Cân một ít vỏ đạn nữa.
Anh lấy bao lớn bao nhỏ từ trong xe,  một ít là đồ Tết bộ đội phát,  một ít là  tự mua, xách theo một đống đồ, cứ như một ngọn núi nhỏ  nhanh về phía nhà họ Đường.
"Tiểu Thẩm  về  , mua nhiều đồ thế cơ á!"
"Con bé Niệm còn  dậy  nhỉ, giờ  khẳng định nó còn đang ngủ!"
"Chưa dậy, sáng giờ  thấy thím hai gọi con bé Niệm   việc!"
"Tiểu Thẩm    nghỉ mấy ngày thế?"
"Tiểu Thẩm, lúc nào   lĩnh chứng với con bé Niệm?"
Dọc theo đường  gặp   ít thôn dân,   đều nhiệt tình chào hỏi Thẩm Kiêu, còn quan tâm hỏi ngày bọn họ kết hôn.
"Niệm Niệm đủ mười tám tuổi liền lĩnh chứng, nghỉ ngơi  nghỉ nửa tháng.”
Thẩm Kiêu trả lời từng câu, sinh nhật Niệm Niệm  tháng sáu, cho nên  với Niệm Niệm tháng sáu là  thể kết hôn .
Mọi   bóng dáng cao lớn lạnh lùng của , còn  một đống lớn đồ Tết đều hâm mộ cực kỳ, cảm thấy con gái cả thôn  chỉ  Đường Niệm Niệm  phúc khí nhất.
Bản   tiền đồ,  yêu kiếm về cũng  năng lực, trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối mà!
Lúc Thẩm Kiêu tới nhà họ Đường,  một nhà đều đang bận rộn, Đường Niệm Niệm đang  chồm hổm đánh răng, trong nhà bếp còn truyền đến giọng  trung khí mười phần của bà cụ Đường, vẻ mặt Thẩm Kiêu càng thêm nhu hòa, đang  gọi  thì Đường Niệm Niệm ngẩng đầu lên, bên miệng còn  một vòng bọt kem đánh răng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-744.html.]
"Tiểu Thẩm tới  , mau  đây!"
Tuyên Trân Châu đang vặt lông gà, thấy  tới liền nhiệt tình chào đón.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà cụ Đường cũng  ,  toe toét chạy đến nghênh đón: "Con mua bao nhiêu thứ như   gì, trong nhà cái gì cũng ,  thiếu !"
Ngoài miệng thì  như , nhưng hai tay  vươn  lấy, Đường Niệm Niệm  mà buồn  c.h.ế.t mất, bà nội cô và bác ba gái giống , vĩnh viễn đều là khẩu thị tâm phi.
"Là bộ đội phát ạ!"
Thẩm Kiêu thành thật trả lời, xách đồ  trong nhà, bà cụ Đường theo ở phía , lúc  ngang qua chỗ Đường Niệm Niệm, bà vỗ nhẹ lên đầu cô một cái, sẵng giọng: "Đánh răng cả nửa ngày , mau  lên!"
Người yêu  đến tận cửa  mà còn lung tung lộn xộn, con bé  đúng là   nổi.
Bà cụ Đường tự  pha  mời Thẩm Kiêu, còn lấy mâm đựng trái cây tràn đầy  chiêu đãi, năm nay mâm đựng trái cây của nhà họ Đường cũng tương đối  quy cách, kẹo sữa thỏ trắng, kẹo thập cẩm, kẹo bơ cứng đều , còn  hạt dưa, đậu phộng, hạt thông, cùng với quả hồ đào và quả hương phỉ, cho dù ở Thượng Hải cũng tính là  đầy đủ .
"Bà  nấu mì cho con ăn!"
Hiện tại là  chín giờ sáng, bình thường giờ  mà  khách tới cửa, chủ nhà đều sẽ nấu đồ ăn để chiêu đãi, bà cụ Đường lưu loát nấu một bát mì lớn, còn chiên ba quả trứng.
Thật  Thẩm Kiêu  ăn bữa sáng, chẳng qua,  dày  lớn, ăn thêm một bát mì cũng  thành vấn đề.
Đường Niệm Niệm đánh răng rửa mặt xong,  xuống đối diện ,   ăn từng miếng to, Thẩm Kiêu gắp quả trứng gà  đút cho cô.
"Không ăn , sắp ăn cơm trưa ."
Đường Niệm Niệm từ chối, bốc hạt thông trong mâm đựng trái cây lên bóc ăn.
"Anh mua  nhiều pháo hoa, buổi tối bắn!"
Thẩm Kiêu ăn mì xong, đem bát  phòng bếp, trở về  bóc hạt thông cho Đường Niệm Niệm,  bóc, Đường Niệm Niệm ăn, hai  phối hợp vô cùng ăn ý.
Bà cụ Đường   thấy thế thì bĩu môi, trong lòng thầm , "Người  biếng cưới  vợ tháo vát, con nhóc lười  gả cho đứa chịu khó,  thì đói chết!"