"Để  xem!"
Đường Niệm Niệm cầm bản vẽ , yêu cầu về độ chính xác đúng là cao, hơn nữa công nghệ cũng phức tạp, những công việc thế  là thuộc chế tạo linh kiện, nhà máy phổ thông  khó gia công  sản phẩm, bởi vì hiệu suất quá thấp, chi phí nhân lực cao nên  ai  .
"Nếu  máy tiện tương đối , bên   thể nâng cao hiệu suất  ?" Cô hỏi.
"Vậy nhất định có thể!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh công nhân   lòng tin với kỹ thuật của .
Đường Niệm Niệm  qua xem xét máy tiện, là máy tiện do bên Tiệp Khắc sản xuất  những năm năm mươi, tính năng cũng  tệ lắm, nhưng  năm dùng  quá lâu, tính năng  xuống thấp  nhiều, nhưng cỗ máy tiện Tiệp Khắc   là một chiếc  tính năng  nhất trong xưởng.
Cô âm thầm lắc đầu, hiện tại Hoa Hạ thật là khó khăn, căn cứ lớn như  nhưng ngay cả cỗ máy  cũng tìm  .
Đường Niệm Niệm kéo lão Chương đến chỗ vắng vẻ, nhỏ giọng : "Cháu có thể   một cỗ máy tiện , nhưng  thể quang minh chính đại."
Bên trong  gian của cô  một tốp máy tiện bán tự động, độ chính xác  hơn so cỗ máy Tiệp Khắc  nhiều, chỉ cần cải tiến nhẹ một chút là  thể lấy  dùng.
Kỹ sư Chương mừng rỡ, thấp giọng hỏi: "Bé Niệm, cháu thật sự  thể   một cỗ máy ?"
"Có thể, con đường quen  từ hội quảng giao, bọn họ có thể mua  cỗ máy tiên tiến từ nước ngoài, từ Hương Giang vận chuyển tới đây, nhưng  là tự cháu  nhận hàng."
Đường Niệm Niệm dự định đến Hương Giang một chuyến, để một vài cỗ máy trong  gian  thể   ngoài sáng.
"Ta sẽ  xin. Bé Niệm, việc  con đừng  với  khác."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-763.html.]
Vẻ mặt của kỹ sư Chương  nghiêm túc, chuyện  nếu như    lòng bắt  cái chuôi, con bé Niệm sẽ dây  phiền phức với cấp , ông  sẽ  thăm dò chiều hướng của cấp  .
"Không ."
Đường Niệm Niệm cam đoan, cô nhất định sẽ   , hơn nữa cô còn  một chuyện cần  hỏi: "Căn cứ  đặc vụ ?"
"Tiểu Tạ   với cháu  nhỉ, đúng là , bây giờ còn  bắt ,   ẩn giấu quá sâu." Chương Lão thở dài lắc đầu, chính là bởi vì  bắt  kẻ , trong  thời gian  căn cứ chỉ  phép   cho phép , ngoại trừ nhân viên công tác hậu cần.
"Bé Niệm, cháu  cần thâm giao với bất cứ kẻ nào, cũng  cần tiếp xúc nhiều,  cũng   ai là  , ai là  ,  việc gì cháu  thể tìm tiểu Tạ,    chững chạc." Trong giọng lão Chương xen lẫn sự  coi trọng dành cho Tạ Văn Lâm.
"Tạ Văn Lâm là học trò của ông?"
Đường Niệm Niệm  sang Tạ Văn Lâm,   đang  chuyện với các công nhân.
"Là trợ thủ bên  đưa cho ,   và Nghê Quân Lan đều là bên  phái xuống, Tiểu Tạ tương đối điềm tĩnh, kiến thức tương đối vững chắc,  giúp   ít việc, là một  trẻ tuổi   ý chí."
Lão Chương   che giấu sự tấm tắc ông  dành cho Tạ Văn Lâm, ông  còn dự định đợi  khi hạng mục kết thúc sẽ nhận Tạ Văn Lâm  học trò nữa.
"Cô gái Nghê Quân Lan   ngạo mạn, học thức thô thiển, Tiểu Đường, cháu đừng để ý tới cô . Ta  báo cáo với bên , sẽ điều cô  ." Lão Chương an ủi nói.
"Những  liệu hôm qua cháu tính, công thức ông cho cháu  một cái là sai, tính toán dựa theo phương hướng này, sẽ mãi mãi tính    liệu chính xác."
Đường Niệm Niệm đột nhiên chuyển hướng về  liệu, hôm qua cô  phát hiện . Cô còn  chút khó hiểu, nhiều nhà khoa học thiên tài như  thế mà  phạm sai lầm tập thể,  chút  bình thường.
 khi đó cô  nghĩ nhiều, nghiên cứu khoa học vốn là cần trải qua vô   thất bại, nhưng bây giờ cô  cảm thấy là âm mưu.
Lão Chương sửng sốt giây lát, biểu cảm lập tức trở nên nghiêm túc, tự nhủ: "Khó trách  liệu bọn  tính  chênh lệch nhiều như , hóa  ngay từ đầu  sai hướng ."