"Người tính sai công thức là ai?" Đường Niệm Niệm hỏi.
Thật  trong lòng cô  đáp án.
"Không  Tiểu Tạ thì chính là Nghê Quân Lan, nhưng là  chỉ đạo,  cũng  trách nhiệm." Lão Chương  tự trách, ông   chịu trách nhiệm chính.
"Ta  hỏi thử xem."
Cũng   lão Chương  truy cứu trách nhiệm, mà là   khi  rõ ràng, để Tạ Văn Lâm   sẽ ghi nhớ bài học .
"Có  lúc đầu căn cứ  phái một nữ đồng chí khác  ?" Đường Niệm Niệm hỏi.
"Sao cháu ?"
Lão Chương tỏ vẻ ngạc nhiên, việc    mấy  trong căn cứ , chỉ  ông  và  phụ trách chính .
"Vì   đến?" Đường Niệm Niệm   trả lời, tiếp tục hỏi tiếp.
"Hình như là xảy  việc ngoài ý  tạm thời, cụ thể  cũng  rõ."
Lão Chương lắc đầu, nữ đồng chí  cũng là tới  trợ thủ của ông , nhưng bên  thông báo cho ông  là    tới  nữa, nguyên nhân cụ thể thì  , bên  chỉ  sẽ tìm trợ thủ khác cho ông . Cho nên ông  mới  thể đề cử bé Niệm. So với chờ bên  sắp xếp  khác, còn  bằng ông  tự  tìm.
"Kỹ sư Chương, cháu về phòng  việc."
Tạ Văn Lâm  tới.
"Đi , mang theo bản vẽ  nữa."
Lão Chương đưa bản vẽ trong tay sang, Tạ Văn Lâm nhận, nhẹ gật đầu với Đường Niệm Niệm,  đó rời .
Đường Niệm Niệm thở dài, ông bác   tín nhiệm Tạ Văn Lâm.
Nếu  chân tướng, hẳn là lão Chương sẽ  khó chịu nhỉ?
"Để   xin bên , bé Niệm, cháu cứ dạo chơi quanh đây hoặc là về ký túc xá ngủ  nhé, hôm nay   chuyện gì."
Lão Chương nóng lòng  gọi điện thoại, nhưng  Đường Niệm Niệm gọi , cô hỏi thẳng: "Người phụ trách căn cứ là ai?"
"Bé Niệm, con tìm  phụ trách  gì? Xảy  chuyện gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-764.html.]
Lão Chương giật  kêu lên.
"Liên quan tới kẻ  , cháu biết là ai."
Đường Niệm Niệm cố hết sức  giọng hời hợt, nhưng vẫn khiến lão Chương sợ hãi, ông   bốn phía một lượt, lén lén lút lút kéo cô nấp ở chỗ vắng vẻ, còn dí sát bên tai cô : "Bé Niệm  cháu ? Có  đặc vụ đó bên  chúng   ? Tên đó  vũ khí  ?"
Lão Chương đáng thương  hù tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng, lá gan của ông  thật sự  lớn, cũng   sự nhạy bén chính trị gì, chỉ  nghiên cứu khoa học.
"Không ở đây, bây giờ ông dẫn cháu  tìm  đó ."
Đường Niệm Niệm dở  dở , sớm  lá gan ông bác  nhỏ như , cô   uyển chuyển một chút.
Lão Chương  dám trì hoãn, dẫn cô  tìm  phụ trách căn cứ.
Người phụ trách căn cứ họ Liêu, là một quân nhân uy nghiêm, lão Chương gọi  đó là đại biểu Liêu.
"Cô mới đến một ngày,   đặc vụ là ai?" Ánh mắt đại biểu Liêu sắc bén, bán tín bán nghi với những gì Đường Niệm Niệm .
Bọn họ tra tới hiện tại mà vẫn  tra  đầu sỏ, cô gái trẻ  mới đến một ngày,   mà  ?
"  mật mã Morse."
Câu trả lời của Đường Niệm Niệm  như ông  gà bà  vịt, nhưng  giải thích rõ ràng.
Ánh mắt đại biểu Liêu  cô càng thêm sắc bén, Đường Niệm Niệm cũng  e ngại, thản nhiên đối mặt với ông .
"Sao cô  mật mã Morse?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Người yêu  dạy,  yêu  là Thẩm Kiêu thuộc quân khu Thượng Hải."
Khí thế   của đại biểu Liêu lập tức thu , sắc mặt dịu , còn , hòa ái hỏi: "Cô chính là  yêu của Thẩm Kiêu?"
"Không thể giả !"
Câu trả lời của Đường Niệm Niệm khiến nụ  của đại biểu Liêu tươi hơn, khí thế   ông  trở nên càng thêm dịu dàng, tựa như là trưởng bối hòa ái dễ , hỏi: "Cô cảm thấy đặc vụ là ai?"
"Tạ Văn Lâm và đầu bếp Triệu ở phòng ăn, bọn họ  đồng bọn    vẫn  ."
Đường Niệm Niệm  phát hiện của cô, tối hôm qua cô  nhận , hôm nay  càng thêm xác định.
Muốn trách chỉ  thể trách Tạ Văn Lâm quá tự tin, cho là cô là đồ nhà quê,   hiểu mật mã Morse, kết quả bại lộ ở  mặt cô.